ke hoach chinh phuc lo lem

Theo Bloomberg, Hội đồng vàng thế giới đang có kế hoạch số hoá thị trường vàng toàn cầu trị giá 11.000 tỷ USD, nhằm tăng thanh khoản. Giao dịch vàng có lịch sử lâu đời nhất trên thế giới phụ thuộc vào mạng lưới các hầm vàng bảo mật tại London (Anh). Các hầm chứa - Chinh sách hö trq nâng cao hiêu qui chän nuôi nông hô theo Quyét dinh 50/2014/QÐ-TTg: Dén nay dä hd trq dåu ttr mua 40 con heo, bò duc giông, xây dW1g 5.479 cong trinh khí Sinh hoc, 2.788 lièu tinh, 60 binh nito, dho too 29 tinh viên, giái ngân 28,71 tý dòng, (lat 73,52/0 kë hoach vón phân bó. Bạn cần dụi đầu thật sâu vào lồng ngực ai đó, bạn cần một bàn tay ấm nóng chạm nhẹ và sưởi ấm làn da, hay khóc thành thật và không kìm nén để thoát khỏi khổ đau và bắt đầu chạm vào hạnh phúc…. Đó là niềm âu yếm riêng mà Agnes Ledig gửi đến cho những người Loại tệp doc. Kích thước 0.60 M. Tên tệp bo sung ke hoach bai day doc. Download. BỔ SUNG KẾ HOẠCH BÀI DẠY - MÔN TN & XH - LỚP 2. Tuần 21, 22, 23: Bài 11: CUỘC SỐNG XUNG QUANH EM. ( 3 TIẾT) Đồ dùng dạy học: GV chuẩn bị phiếu học tập cho HĐ 2/68 TLHDH - TNXH. A. Hoạt động cơ bản: Phim Kế hoạch A, kế hoạch B, Kế hoạch A, kế hoạch B ( 2022) Khi người mai mối tận tâm chuyển đến văn phòng cạnh vị luật sư ly hôn hay hoài nghi, xung đột gay gắt giữa họ trở nên phức Site De Rencontre Dans La Somme. Chủ tịch và chú Trương đứng nhìn từ xa hắn đang ở gần Thục Uyên. Chú Trương nói khi ông ấy vẫn đứng nhìn con ánh mắt hạnh phúc của con trai mình khi nhìn thấy được cô gái trong Đưa thuốc cho cậu chủ nha chủ tịch!? Chủ tịch vội đi lấy thuốc như thế sao…- Nhìn xem… thuốc của nó đã ở bên nó rồi! Tôi đã làm cho nó thấy đền ơn nuôi dưỡng của tôi là một món nợ phải bất chấp để trả… từ bỏ cả thứ nó muốn. Anh Trương, tôi lẽ ra không nên ích kỷ như vậy đúng không?Đứa trẻ ốm yếu nhỏ con năm xưa không do dự gọi ông ấy là cha giờ đã trưởng thành. Có được đứa con trai như Nhật Thiên, chủ tịch chưa từng ngừng tự hào một giây một khắc nào. Nghĩ đến cả đời Nhật Thiên sẽ không thể ở bên cô gái hắn đem lòng yêu thì cũng giống chủ tịch ôm hận cả một đời không thể che chở cho hai mẹ con Như Quỳnh năm xưa. Đã sống qua hết, biết được những khổ sở làm sao chủ tịch đành lòng cho con mình cũng dẫm lên vết xe Trương cũng cười nhẹ trả lời…- Cũng chưa muộn thưa chủ tịch!?- Ừhm… vẫn chưa!Chủ tịch xoay đi với chai thuốc mới, dù thấy mình làm đúng nhưng chắc chắn vẫn có lỗi với con gái ruột của mình. Nhật Thiên vui vẻ cũng quan trọng không thể mặc kệ được chính vì vậy chủ tịch sẽ không do dự. Tuy không thấy ai có thể hơn được con trai mình nhưng Ngọc Hân cũng sẽ có được ai đó xứng đáng, ông ấy cũng không đánh mất cả Nhật Thiên của mình.…Thục Uyên nhìn nụ cười của hắn. Hắn muốn xem nàng là trò cười hay sao lại cười đáng ghét như vậy khiến nàng tức chết. Người ta thật sự rất lo lắng như vậy lại bị bỡn cợt Thiên ngồi đơ ra không chớp mắt khi nàng hôn vùi lên môi mình. Chiếc miệng nhỏ mềm mại kia muốn hắn thêm một cơn suyễn nặng hơn hay sao? Nàng giữ tay túm lấy má hắn, khi môi chạm môi nàng thổi nhẹ làm ngực hắn căng cứng. Từ lúc nàng tấn công đến lúc rời đi, Nhật Thiên vẫn là chẳng chớp mắt hay là thở lấy một hơi Uyên lúng túng hỏi sau khi đã làm xong…- Cách này có giúp anh dễ thở hơn không?Vẻ mặt nàng vẫn chỉ lo cho hắn chứ không hề có ý xâm phạm chiếm đoạt cái môi hấp dẫn . Nhật Thiên nghe môi tê dại cứ như là nụ hôn đầu đời vậy. Vẻ mặt nàng xem ra vẫn rất thơ ngây khi chỉ cho đó là phương pháp trợ hô hấp giúp người khác thôi. Hắn cắn đầu môi còn vị môi nàng rồi trả lời Em định làm người ta nín thở luôn thì có chứ dễ thở cái gì?- Không có tác dụng sao… Phải đi kêu anh Khang thôi!Thục Uyên luốn cuốn đứng lên định tìm Khang giúp. Nàng không thể nào ngồi yên vô dụng nhìn hắn khó thở như vậy nữa. Song Nhật Thiên nở ngay nụ cười không thể nào tươi hơn giữ nàng Uyên té sụp vào lòng hắn rồi tròn mắt không ngăn kịp hắn hôn trả lại mình. Không như nàng ban nảy chỉ muốn thổi hơi giúp hắn dễ thở, lần này là nụ hôn thật sự đầy tham lam của hắn. Môi hắn nôn nóng nếm hết đôi môi hồng cám dỗ hắn từ lâu. Cực chẳng đã hôn nhiều lần không được, Nhật Thiên quyết hôn đến thõa lòng mới Thục Uyên đỏ lên, cả người run rẩy bị tay hắn ôm chặt. Môi nàng bị cuốn theo bờ môi mạnh mẽ không tài nào chối bỏ được. Nụ hôn của hắn khiến nàng say đắm không còn nhận thức được điều gì. Nhưng chính vì hắn cho nàng nụ hôn quá mãnh liệt, nàng lại lo lắng cố ngăn lại. Thục Uyên né đầu nghiêng sang một bên la loạn lên…- Đừng! … anh còn khó thở như vậy không được đâu!Giọng nàng xem ra vẫn còn lo cho mình khiến hắn cười. Tay kéo chặt nàng không buông lõng, miệng cười nhạt đáng ghét khi nói thầm vào mang tai cô ngốc của mình….- Thuốc đâu có thấm ngay. Anh diễn giống sắp thở hết nổi lắm hả?Nàng há hốc nhìn hắn cười thật đê tiện sau khi ôm hôn được mình rồi. Thục Uyên tức muốn thổ huyết không ngờ tự đem bản thân làm mồi cho yêu râu xanh như hắn. Nàng cáu lên…- Anh dám lừa tui?- Có biết anh muốn hôn em đến mức nào không hả? Phải mang bộ dạng thê thảm thế này ra mới chịu cho anh hôn sao?Hắn cũng mặc kệ nàng giận hay không giận, tay ôm lấy cứng đầu không buông. Giờ thì hắn khỏe rồi, nàng không lo nữa tự dưng cũng biết mắc cỡ cố vùng vẩy như con trùng nhỏ vẫn là yếu lần nữa tự ý hôn nhẹ lên má rồi đến môi nàng. Thục Uyên không tránh được chỉ biết mím môi quay mặt đi nói như kẻ bại Bỏ… bỏ tui ra! Chúng ta không nên như thế này nữa!Nàng biết mình thật ngốc khi đã theo hắn ra và phát hiện hắn bị bệnh. Thật sự lúc hắn cải nhau với chủ tịch trong sảnh ăn tâm nàng rất xao động. Tuy nhiên nàng với hắn vẫn chẳng thể đi đâu đến đâu cả. Nàng cũng không nên để lộ ra nhược điểm đến thế Thiên đã ôm được nàng dĩ nhiên không buông. Hắn gặng hỏi…- Em cũng thích anh có đúng không? Không cần trả lời… chỉ cần gật đầu thôi cũng được đừng dối anh ngốc nghếch như vậy, miệng nói ghét nhưng lại tỏ ra lo lắng như ban nảy tất nhiên là hắn biết cả rồi. Tuy nhiên Nhật Thiên vẫn cần chính nàng xác nhận là nàng cũng có tình cảm với Uyên vùng vẩy, cả người đã run lắm rồi vẫn hung hăng…- Anh tự ý tán tỉnh người ta rồi cũng anh nói chúng ta không thể. Anh miệng thì không dứt khoát rõ ràng với tui khi đã đính hôn rồi… Làm sao tui thích được loại đàn ông như anh chứ!?Nàng giận nhưng mắt cũng hơi rưng lệ uất ức. Thục Uyên cũng ghét mình nhu nhược hơn miệng lưỡi chanh chua của Thiên biết mình làm nàng buồn khổ như thế nào. Hắn cũng tự biết mình khốn nạn nên vội ôm lần nữa mang nàng sát vào mình Chỉ cần em cũng vì anh. Anh sẽ làm bất cứ chuyện điên rồ nào!Thục Uyên bất ngờ vì giọng điệu của hắn rõ ràng không phải giỡn. Ai chứ hắn bình thường đã làm ra rất nhiều chuyện điên khùng rồi, nay lại còn lớn tiếng tuyên bố như vậy hỏi sao nàng không thấy Ý anh là cả chuyện… không lấy Ngọc Hân nữa!?- Ừhm… anh sẽ không làm theo ý ai, không vì ai nữa dù có là cha anh… nhưng quan trọng là không biết chọn em có là chuyện sai lầm nhất đời anh hay không?Cái tên khốn này đang làm nàng rung động lại tỏ ra đáng ghét rồi. Thục Uyên nhíu mày đẩy mặt hắn ra…- Cần anh chọn tui lắm sao? Đồ khốn như anh ai thèm thích chứ!?Trông nàng giận, hắn bật cười lớn. Thục Uyên giật mình khi hắn chụp lại từ sau, mang nàng ôm vào lòng như kho báu. Trong tiếng gió lùa qua hàng dừa xào xạc, tiếng sóng vỗ về ở bãi biển sau lưng cả hai, Nhật Thiên không chút nhẫn nại khi nói ra điều duy nhất hắn nghĩ lúc này…- Nếu là vì anh yêu em thì có chịu đáp lại tình cảm của anh không?Nàng nàng lập tức mềm nhũng ra như con cún nhỏ không có khả năng chống trả. Nàng nhắm chặt mắt cố ép mình phải bình tĩnh trước không được mê đắm lời bùa mê của hắn. Nhưng chết tiệt là lòng nàng hạnh phúc đến mức không tài nào tỉnh táo lại được. Nhật Thiên xoay người nàng lại nhưng thấy hai má hồng cùng nụ cười mỉm dễ thương thay cho câu trả lời với cùng hắn cũng khiến tâm nàng hướng về mình rồi. Hắn cười hạnh phúc rồi lại tự ý hôn nàng. Thục Uyên túng quẩn không kịp lấy tay che miệng nên cũng vòng tay ôm lại. Thôi thì nàng sẽ thử bất chấp tất cả để có được điều nàng thật sự mong muốn. Cớ gì phải đau khổ một mình khi nàng có thể có được hạnh phúc cơ chứ?————- …vì thế cha nghĩ là…- Không!!! Con không đồng ý… Sao cha có thể quyết định tất cả rồi rút lại như vậy chứ!?Ngọc Hân gào lên vì không thể chấp nhận khiến chủ tịch cũng không biết phải làm sao. Ông ấy khốn khổ khi nghĩ cách nói nhẹ nhàng với Ngọc Hân nghe cha nói. Là cha có lỗi với con. Cha sẽ làm mọi thứ để bù đắp cho con nhưng Thiên cũng là con của cha. Cha không thể chấp nhận khi để hai đứa kết hôn rồi đau Hân run rẩy không muốn chấp nhận. Cô ta đã làm ra nhiều chuyện ngốc nghếch không thể nào sửa chữa chỉ vì Nhật Thiên mà thôi nhưng nay cả làm con gái của ông ấy rồi vẫn không thể đạt được ý nguyện. Nhật Thiên đã bên cô ta rồi, nhẫn đính hôn đã có làm sao Ngọc Hân có thể chấp nhận đánh mất chỉ vì chủ tịch đổi mắt chủ tịch không hề muốn thấy con gái khổ sở. Nhưng thà Ngọc Hân khổ lúc này còn hơn cả Nhật Thiên và Ngọc Hân sau này cùng cam chịu bất hạnh. Làm cha thật khó khăn, ông ấy rất bối rối khi giải quyết chuyện này. Giữa hai đứa con, ông ấy không muốn ai buồn Ngọc Hân đứng dậy đột ngột rồi lau nước mắt nói…- Cha muốn chuộc lỗi mà điều đầu tiên con mong chờ ở cha cha cũng làm không được. Nếu không được làm vợ Nhật Thiên thì con ở lại làm con cha chỉ xấu hổ thôi!- Con định đi đâu vậy?Ngọc Hân cầm giỏ đồ bước thẳng ra ngoài làm chủ tịch vội vã bước theo. Ông ấy đã khổ đâu nhiều năm vì tìm đứa con này. Tình thương và cả sự ân hận làm chủ tịch muốn làm mọi thứ để con Cha sẽ tìm một người còn tốt hơn cho con! Xin con đừng giận cha mà Hân!- Chính miệng cha nói không ai có thể thích hợp và tốt hơn anh ấy cơ mà! – Cô ta lạnh nhạt đáp lời làm chủ tịch rất buồn Con đừng thế này! Nhật Thiên làm con cha hai mươi mấy năm nay chưa từng vòi vĩnh dù là một món đồ chơi. Cha không muốn cả việc này nó cũng không thể làm theo ý nó rồi khiến chính con cũng đau Vậy cha đã có anh ấy thì chứ việc yêu thương thôi tìm con về làm gì. Con đi thì cha sẽ hạnh phúc như chưa có chuyện gì đúng không?- Ngọc Hân…Chủ tịch bước theo nắm con lại. Ngọc Hân bước xuống thềm giận dữ rút mạnh tay đi không ngờ khiến ông ấy chới với trượt chân. Ngọc Hân giật mình nhìn chủ tịch té xuống trước mặt mình. Năm bậc thang cao nơi thềm cửa, chủ tịch ngã đập phần thái dương phải xuống nền đất lót đá san hô phiến. Ông ấy ngất mau khi cả người đổ sụp, máu cũng nhanh chóng lan ra vũng nhỏ ở đầu và cánh Hân run lên, giỏ đồ trong tay rơi tại chổ. Cô ta chạy nhanh đến nhưng trong khoảnh khắc chựng lại nhìn đôi mắt nhắm nghiền cùng gương mặt chủ tịch đau đớn trên vũng máu. Cô ta sợ hãi. Chân đã đến gần bên lại lùi ngay đi nhiều bước. Ánh mắt bấn loạn lập tức nhìn quanh không thấy ai phát hiện. Ngọc Hân ngập ngừng nhìn lại rồi định bước đi ngay không ngờ nghe ồn ào phía cùng ekip vừa quay về ngang qua phòng nên định rủ bác trai đi ăn trưa luôn. Ngọc Hân xanh mặt nhìn thấy Cả ông anh còn tròn mắt không hiểu sao Ngọc Hân lại đứng ngây ra đó nhìn mình hốt hoảng còn hơn thấy quái vật. Thường fan hâm mộ cũng không ai nhìn thấy hắn lại kinh hoàng đến cảnh bác ruột nằm phục trên đất với vũng máu khiến chẳng kịp sững sờ. Ông anh lao thẳng đến đỡ bác trong bấn loạn…- Bác ơi! Bác…Đoàn phim đang chờ, nghe giọng hốt hoảng cũng chạy vào. Đông người khiến Ngọc Hân run lên. Cô ta lúng túng, tay chân lạnh toát nói loạn lên…- … cha trượt té… em.. em đang định tìm ai giúp! Em…- Gọi cấp cứu mau lên! Nhanh lên! chẳng cần nghe giải thích, đoàn phim giúp đưa chủ tịch đi phụ Ngọc Hân đứng thẫn ra rồi cũng lao theo trong cơn sợ hãi. Mọi thứ lẽ ra không tồi tệ đến như này Thục Uyên cố sức đi ngược khỏi cái tay bạo lực của Nhật Thiên. Quyết định chưa bao lâu mà nàng thấy hối hận với gã này Anh bình tĩnh một chút có được không? Nếu nói liền cha anh sẽ tức giận… tui sợ lắm! – Hôm qua nàng còn hùng hổ nói không có ý định gì hơn với con trai ông ấy. Nay lại tay trong tay với hắn thì thế nào cũng bị nghĩ là loại con gái không ra chẳng mong được chấp thuận khi bên hắn nhưng Thục Uyên cũng không muốn bị cha hắn ghét thêm. Hắn thì lại nhíu mày nói rất đơn giản…- Giận là chắc rồi! Có khi cha còn tống cổ khỏi tập đoàn nữa kìa… nhưng nói lúc nào mà không bị vậy đúng không. Cứ làm liền đi anh không thích nhẫn nại!Cái gã này lúc nào cũng vậy, tuy nhiên cũng được cái quyết tâm thôi chứ thật là nóng nảy. Nàng nhìn lại tay mình đang được nắm chặt, lòng cũng vui khi cùng đi đấu tranh với cha hắn để được bên Uyên đứng lại ghì tay khiến hắn cũng xoay nhìn. Nàng rụt rè nói giọng lí nhí…- Chúng ta không cùng tầng lớp… anh sẽ hối hận đó! – Chẳng biết viễn cảnh sẽ tệ ra sao nhưng hắn đang là tổng giám đốc cơ mà, nàng cũng không nở thấy hắn xuống cấp đâu. Nhưng Nhật Thiên lại mỉm Bị đuổi thì còn gì đâu lo chuyện đó. Ngày xưa không phải cha anh đưa anh ra khỏi cô nhi viện chắc giờ cũng thành trộm cướp gì rồi. Vì thế lúc này anh bất chấp tất cả cải lời cha thì em càng phải cho anh thấy không sai lầm khi quyết định chọn bên em có biết không đồ ngốc!?Hắn biết nàng hay lo lắng vớ vẩn nên trấn an. Thục Uyên nghe những lời đó không hiểu sao giờ hết ớn lạnh, thậm chí nghe má nóng lên mắc cỡ hạnh phúc nữa. Đúng là nàng bị hắn làm cho khùng theo luôn Thiên cảm thấy muốn say sẩm ngay vì nàng lại thẹn thùng dễ thương hơn lúc cứng đầu cải lộn với hắn gấp mấy chục lần. Quả nhiên bỏ công bỏ sức theo đuổi được cô gái quái lạ như nàng không tiếc tí nhắm mắt ôm chầm nữa chỉ làm nàng mắc cỡ. Nàng thật cũng chưa quen thành bạn gái của hắn nhưng hắn có vẻ đã sẵn sàng làm bạn trai nàng từ lâu hay có điện thoại làm Thục Uyên mừng. Nàng rời rs tự nhủ sẽ nhanh việc gần gũi hắn thì một tay Nhật Thiên đã kéo nàng ôm trước ngực. Quả nhiên gã này có sao vẫn rất giỏi lợi dụng người ta mà. Song nàng chỉ mắc cỡ một chút rồi đứng ngoan cho hắn ôm khi chờ hắn trả lời cuộc gọi xuôi, Nhật Thiên nở nụ cười nhẹ nhõm xoay nàng cả vòng…- Tốt rồi Thục Uyên! Mọi chuyện sẽ tốt thôi!- Sao vậy? Đang căng thẳng sao tốt nhanh vậy?Nàng thấy hắn mừng quá còn lo hắn hoang tưởng. Nhưng Nhật Thiên cười toe toét nóng lòng báo ngay tin cho nàng…- Anh thấy có chút kì quặc nên nhờ người quen điều tra. Từ đầu anh đã không tin Ngọc Hân là con gái của cha rồi!- Anh biết rồi sao?- Hơ… bộ em cũng biết hả?Hai đứa đang ngớ ra nhìn nhau thì nghe tiếng còi tàu cấp cứu khẩn từ đất liền vào. Cả hai nắm tay cùng đi đến hướng đó xem có chuyện gì. Khi trông thấy người được đưa đi chính là cha thì Nhật Thiên không còn bình tĩnh vội chạy đến bấn loạn. Thục Uyên cũng bối rối theo sau…- Cha! … sao cha như thế này anh Khang?- Bác trai bị té. Anh đi quay về với mọi người thấy vậy rồi cũng chưa Thiên cùng đi thuyền ra nhanh bệnh viện ở bờ biển. Thục uyên trong lòng cũng bồn chồn lo lắng. Nàng và hắn đang tính đến gặp chủ tịch không hiểu sao lại ra cảnh này. Nàng biết chủ tịch rất quan trọng với Nhật Thiên nên cũng mong bác ấy sẽ không có chuyện nhiên giọng Diệu Minh sau lưng khiến nàng đứng tim…- Hai người nắm tay nhau đi đến là sao đây?Nàng lúng túng xoay lại nhìn cả đám. Tấn Phong không biểu hiện gì nhưng thật sự đã thấy nàng cùng đến với Nhật Thiên. Thục Uyên chẳng biết nói gì, nàng lúng túng không dám nhìn mặt anh ấy. Người tốt như Tấn Phong nàng lại từ chối đế vướn vào loại người rắc rối như Nhật Thiên, có lẽ nàng không biết suy nghĩ nhưng đã khờ dại biết nàng đang ngại với mình. Dù sao từ lúc Nhật Thiên xuất hiện, anh đã thấy mình thua rồi. Quan trọng là cả hai vẫn sẽ như vậy không thay Cùng ra bệnh viện đi, là cha của anh ta mà! Anh sẽ đi cùng với em!- Anh Phong… – Phong lúc nào cũng nhẹ nhàng tinh ý khiến nàng càng không biết ứng xử cho phải lẽ. Nhưng Phong lại cười Nhìn anh và cảm thấy tiếc nuối thì anh cho chứ tỏ ra có lỗi như vậy anh giận đó!- Em…- Đi nhanh thôi!Tấn Phong chờ nàng cùng đi. Diệu Minh và bé Tài lắc đầu vì Tấn Phong cao cả như vậy thua đẹp là phải. Thục Uyên cũng cảm thấy tiếc vì một người tốt như vậy. Nhưng nàng đã lỡ chọn hắn ta mất rồi. Nếu có cơ hội được chọn luôn cả hai thì tốt biết bao. Nghĩ rồi nàng thấy mình tham quá nên chỉ cười cùng đi với Tấn Phong không suy nghĩ nhiều Thục Uyên thấy Ngọc Hân vẫn còn ở lại nên ngang giọng nói…- Chị không đi thì đi chết luôn đi. Nhật Thiên đã truy ra hết mọi chuyện rồi, nếu muốn còn được tha thứ thì mau theo đến bệnh viện cùng tui!Ngọc Hân nhìn lên như người thất thần. Tấn Phong còn chưa biết chuyện nên cũng không hiểu. Mọi thứ chấm dứt cả rồi, bí mật và sự dối trá kia. Cô ta đã làm ra những chuyện ngốc nghếch không ra gì cuối cùng vẫn hoàn là có Tấn Phong cùng đi chứ nàng lớ ngớ cũng không biết đến bệnh viện tìm mọi người ở đâu. Chủ tịch vào cấp cứu ngay, Nhật Thiên, chú Trương và vài người trong ekip quay album giúp ban nảy cũng đang chờ bên ngoài. Xem ra người lo lắng nhất chính là Nhật hiểu có phải tại vì Nhật Thiên đang lo lắng như vậy nàng cũng rất lo cho chủ tịch một cách kì lạ. tự biết an phận né sang nhường ghế cho nàng. Thục Uyên ngồi xuống không ngại nắm lấy bàn tay to đang lạnh toát của hắn. Hắn nhìn lại Thục Uyên bên mình và nhẹ giọng trấn an…- Bác ấy sẽ không sao? Sẽ ổn thôi anh đừng lo…- Ừhm…Nhật Thiên cũng nắm chặt tay nàng lại. ú ớ không hiểu sao hai đứa này đột nhiên lại thành như vậy hồi nào khi chưa thông qua cho mình biết. Tấn Phong nhìn thấy cũng tự ngồi trầm lắng không nói gì. Ngọc Hân ngồi một góc cắn móng tay đầy suy sụp lo cho hậu quả có lẽ sẽ rất tệ hại. Tất cả chỉ biết chờ hơn mộy tiếng phẩu thuật bác sĩ phải gấp rút ra gặp thân nhân…- Bệnh nhân thuộc nhóm máu hiếm. Bây giờ mua máu chuyển về sẽ chậm trễ, không biết trong gia đình có ai cùng nhóm máu rhesus âm để truyền máu hoàn* cho bệnh nhân không?Nhật Thiên nhăn mày ngay, chú Trương cũng vội nói…- Ông chủ có lưu sẵn máu tự thân tại Mỹ nhưng ở đây… Làm sao cậu chủ?Tất cả căng thẳng, Nhật Thiên biết cha máu hiếm nhưng chuyện hắn có là người thân của cha lúc này cũng không giúp được gì khi không chung huyết thống. vội nhanh nhảu nói…- Xem Ngọc Hân có cùng nhóm máu với bác trai không Thiên? Em nhóm máu gì Ngọc Hân?Ngọc Hân ngẩn lên, trên gương mặt xinh đẹp chỉ còn tái nhợt. Nhật Thiên cười nhạt nhìn cô ta và trả lời thay…- Cô ta không phải con gái ruột của cha em đâu anh Khang!- Hả? Chuyện này là sao tùm lum vậy? nảy giờ loạn vì lo cho bác trai lắm rồi còn thêm chuyện khó giải thích đó nữa. Nhật Thiên có cho người bay sang mỹ lấy máu về ngay cũng sẽ giải quyết để cứu cha nhưng thấy Thục Uyên hỏi bác Không biết là nhóm máu gì rhesus âm thưa bác sĩ? Tôi cũng máu hiếm Thật không? Bệnh nhân cũng mang máu B-âm. Mời cô theo chúng tôi!Thục Uyên bật cười vì trùng hợp. Trong đầu chỉ có một suy nghĩ là cứu bác ấy và Nhật Thiên sẽ không cần lo lắng nữa. Nàng vội xoay lại cười trấn an với hắn trước khi đi làm vài thủ tục xét nghiệm trước truyền máu…- Anh đừng lo nữa…Nhật Thiên cũng mừng vì có máu truyền ngay cho cha nhưng trong đầu đột nhiên lại thấy kì lạ. Nhìn nàng chỉ suy nghĩ đơn giản cùng nhóm máu, trên đời thiếu gì người cùng nhóm máu cho dù là máu hiếm chứ. Nhưng sự việc trùng hợp đến thật đúng lúc. Cả cũng nói…- Máu rhesus âm hiếm lắm may mà có Thục Uyên ở đây còn cùng nhóm máu B! Thật là trong cái rủi có cái hên!- Thục Uyên dùng tiền bán máu để đóng tiền học từ khi tốt nghiệp cấp III khi tự ở một mình không nhờ vào cậu mợ nữa. Nhưng rồi ai cũng can vì mặt mày xanh xao quá! Máu hiếm nên người ta cũng khuyên trữ máu Phong kể làm gật gù công nhận Thục Uyên đúng là nghèo đến mức chuyện bán máu sống cũng trải qua. Đột ngột Nhật Thiên nhận ra cái điều mình đang gút mắc. Hắn hỏi ngay Tấn Phong khi nhìn Ngọc Hân ngồi bên kia…- Cậu mợ của Thục Uyên chính là cha mẹ ruột của Ngọc Hân đúng không?- Đúng rồi!Tấn Phong cũng đâu biết chuyện Ngọc Hân làm con gái chủ tịch. Nhật Thiên cười ra một nụ cười khó hiểu. Nếu hắn đoán không sai thì chắc phải cười chuyện trùng hợp này nhiều ngày mới dứt. Nhật Thiên xoay lại nói với bác Tôi có thể yêu cầu làm thêm xét nghiệm DNA huyết thống của cô gái cho máu vừa rồi và cha tôi được không?- Được, nhưng xét nghiệm này mất khoảng vài ngày. Mời anh làm thêm một số thủ tục giấy Thiên đi làm giấy ngay bỏ và Tấn Phong cũng lờ mờ đoán chuyện mờ ám này. Ngọc Hân vẫn cứ ngồi đó nhận lấy tất cả cái giá phải trả khi nói dối.————–Thục Uyên dụi mắt tỉnh dậy thấy ngay hắn đang ngồi bên vuốt tóc dịu dàng. Cứ như hắn trông nàng ngủ để chờ sẵn khiến tim nàng run lên vì hạnh phúc. Nhật Thiên nói…- Ngủ thêm đi em!- Ưh… em ngủ quên hả? Anh mới cần ngủ vậy mà em… – Thục Uyên thấy hơi mắc cỡ khi mình đụng đâu cũng dễ ngủ. Trong khi hắn thức mấy ngày vì lo cho cha như vậy. Hắn cười Nhìn em ngủ anh thấy khỏe hơn đó chứ!?- Bác ấy khỏe chưa anh?Sau khi nhận hai đơn vị máu của nàng tình hình chủ tịch cũng ổn hơn, Nhật Thiên cũng tuất trực bên cha suốt. Nàng về một ngày lại ra bệnh viện vì cũng lo cho cả hai. Cuối cùng người thăm bệnh lại lăn ra ngủ như vậy đây. Hắn gần như ôm lấy nàng còn nằm trên ghế dài…- Tất cả cũng nhờ em hết!- Có gì đâu… đó là người anh quan tâm nhất. Em làm được chút việc cũng vui mà!- Đâu chỉ một chút…. Hay để anh giúp em bù máu nhé!Nhật Thiên nhỏm người từ dưới hướng đến môi nàng. Thục Uyên run run nhìn gần cái mặt bảnh trai của hắn cũng nhắm mắt chờ sẵn. Cảnh hôn chắc chắn sẽ diễn ra mùi mẫn chỉ tiếc là có người đột nhiên ho khù khù vì chướng mắt ngăn lại…- E hèm… đây không phải là phòng riêng đâu nha hai đứa!Giọng của khiến Thục Uyên hoảng hồn đẩy ngay mặt Nhật Thiên ra báo hại hắn té lăn. cười làm nàng cũng thẹn thùng đáp. Nếu biết trước có nàng đã mặc kệ hắn rồi. Nhật Thiên bò dậy thấy nàng lại mê ông anh hơn mình là tức trong Thục Uyên nghe tiếng khóc trong phòng liền tò mò bước đi xem bên trong phòng bệnh. Thật sự là Nhật Thiên chán phải thấy cảnh khóc lóc giả dối này của Ngọc Hân mới vào ngắm nàng ngủ. Chủ tịch đã tỉnh, Ngọc Hân đứng khóc ân hận thế kia thật là ủy khúc. Nàng mới ngủ quên một chút sao lại có nhiều chuyện đến như vậy nhìn qua nàng đang núp xem cũng giơ tay vò đầu cười nói…- Em đã biết rõ bộ mặt của cô ta từ đầu phải nói cho Thiên hay ai đó biết chứ?- Chị ấy… vì bác trai thôi!Thục Uyên nói rụt rè vẫn còn chút ý đỡ cho Ngọc Hân khiến Nhật Thiên thở dài cả đoạn, chỉ biết nhăn nhó. Thiên kéo nàng ôm lấy và nói…- Em hung hăng như vậy lại dễ bị lừa vậy sao?- Lừa gì? Ai lừa được em chứ? Hay là anh đang tính lừa gì em hả?Nàng ngu ngơ lại còn chưa nghĩ ra. Chủ tịch tuy chưa hồng lại nhưng vết thương trên đầu lành rất tốt. Ông ấy quay nhìn hướng Thục Uyên đứng giữa Nhật Thiên và Khang. Chú Trương giúp chủ tịch nhỏm dậy khi gọi…- Thiên… dẫn con bé đến đây!Thục Uyên chẳng hiểu gì, đột ngột rất sợ khi đến sẽ bị chủ tịch cấm đoán không được ở bên hắn. Nhưng tay hắn giữ chặt giúp nàng bình tĩnh không bỏ chạy. Ngọc Hân lúc này chỉ là kẻ thua cuộc khi không thể nào lấy đi những thứ vốn đã thuộc về Thục Trương mang ra ba tấm hình và hỏi…- Con biết người trong ảnh không?Thục Uyên cầm lấy và há hốc ngay, nàng luống cuống nói…- Mấy cái này là của con bị mất đó. Sao kì lạ vậy? Nhật Thiên, em để hình ở nhà nhưng bị mất có cả anh Phong và Diệu Minh làm chứng là em tìm hoài không ra luôn. Sao có ở chổ này vậy?Chủ tịch nhìn nàng không kiềm nổi cảm xúc. Nhật Thiên phì cười vì bộ dạng của nàng còn ngốc hơn hắn tưởng. Hắn vuốt tóc và hỏi tiếp…- Hôm gặp em ở nghĩa trang trung tâm là đi viếng giỗ mẹ em đúng không? Nói tên mẹ em cho anh biết đi!- Lý Như Quỳnh… Sao vậy? Sao giống anh tra hỏi như em có ý đồ gì bất chính quá vậy? – Nàng còn chưa nhận ra thì Nhật Thiên đã Em đoán xem…Thục Uyên nhíu mày, nhìn kĩ hình mẹ đang cầm trong tay. Đột nhiên nàng sững ra nhìn lại chủ tịch đang xúc động nhìn mình. Nàng cảm thấy say sẩm, đứng gần như không vững nếu như không có Nhật Thiên ở bên giữ lại. Chủ tịch đã không kiềm lại được xúc động khi với đến nàng…- Con! Cha xin lỗi… tìm không ra con còn làm con tổn thương. Tất cả là lỗi của cha!Nếu ở đây còn một cô gái nào nữa nàng đã không thấy choáng váng như thế này. Chủ tịch hình như gọi nàng là con không sai. Nàng chẳng biết diễn tả tâm trạng lúc này ra sao. Thậm chí một chút vui sướng cũng không có, mặt nàng méo hẳn nói không lưu loát được như lúc nảy…- Có nhầm lẫn gì rồi đúng không bác?… lộn người đúng không anh? Hay là tìm không ra con gái cho cha anh nên mọi người trêu em?Nàng xoay nhìn Nhật Thiên với hi vọng hắn giúp nàng tỉnh táo hơn một chút. Hắn nhẹ nhàng nói vì nàng có vẻ bị sốc…- Thử DNA trùng khớp máu em và cha anh, cả lần trước Ngọc Hân dùng tóc em giả cũng vậy. Em chính là con gái thất lạc của cha mà bấy lâu nay anh vất vả tìm Uyên cầm tờ kết quả két nghiệm nhưng chỉ như thấy tờ giấy rỗng. Trong chuyện này ai cũng bất ngờ hết cả. Chủ tịch thì rất buồn khi chính mình đã cấm đoán khiến nàng buồn khổ. Đứa con gái ông ấy cưng yêu vất vả tìm lại bị che đi bởi một người giả danh đơn giản như một trò đùa trẻ con thiếu căn nhìn chủ tịch giơ tay muốn đón mình vào lòng chỉ ôm trán bước Thục Uyên… cha con chúng ta đoàn tụ rồi con!Nàng định mỉm cười đáp lại để từ chối cái ôm đoàn tụ kia nhưng kết quả lại không thể cười nổi. Mọi người bất ngờ nhìn nàng loạng choạng lui lui càng tránh xa giường bệnh của chủ tịch….- Con xin lỗi… xin lỗi…- Thục Uyên! Con giận cha sao?Nàng nhắm mắt chạy đi làm chủ tịch thật muốn đau tim, bất tỉnh lần nữa. Biểu hiện của nàng quả nhiên không giống tiểu thư thất lạc quay về lâu đài tráng lệ đầy hạnh phúc như người ta. Nhật Thiên cười với cha và nói khi bước theo…- Không phải giận cha đâu. Vốn do con gái của cha khó hiểu như vậy thôi!Giờ Nhật Thiên phải đi mang con gái về cho cha mình thôi. Cô ngốc kia mới nhận cha đã chạy loạn bỏ rơi hắn luôn rồi.—————–* Nhóm máu Rhesus và nhóm máu ABO là hai loại nhóm máu chính của người có khoảng 46 loại nhóm máu- Khoảng 0,04% người mang nhóm máu Rh-âm VN* Truyền máu hoàn thường là máu của chính bệnh nhân hoặc thân nhân hoàn lại bệnh nhân, không sử dụng máu từ ngân hàng máu Tiệc áo tắm toàn là những em xinh đẹp, thân hình cực chuẩn trong các bộ đồ bơi hai mảnh bỏng mắt người nhìn. Nhiều gã phấn khích nhảy bổ xuống hồ bắt lấy vài em. Bóng hơi tưng qua lại, dừa nhựa rung rinh theo nhịp nhạc sôi có DJ đứng điều chỉnh thật tưng bừng. Ai cũng biết tiệc của không bao giờ nhàm chán thất vọng rồi, huống chi lần này gã anh đã hi sinh nhiều thứ mới mượn được nhà mở vừa đi vòng hồ vừa đập tay với nhân viên của mình sau khi hoàn thành tốt MV lần này. Ai cũng xoay nhìn dò xét “chủ nhà” kia nên không thể làm ngơ được khung cảnh hữu tình, nhiều mỹ nữ ăn mặc gợi cảm lợn lờ trước mắt vậy mà Nhật Thiên thản nhiên ngồi xếp chân trên ghế tựa cạnh hồ. Tay hắn cũng khoanh trước ngực ôm chai bia vào lòng từ đầu đến giờ chắc cũng đã về nhiệt độ thân người rồi. Mặt Nhật Thiên thì khỏi nói, thật rất khó nhìn. đứng trước thằng em trai nên không để ý bên kia mọi người hào hứng vừa tìm ra máy tạo khói trong đóng thiết bị quay Thiên đăm chiêu lên tiếng không biết là đang mang tâm trạng thế nào khi hỏi…- Khi bị một cô gái từ chối anh sẽ làm gì anh Khang? – Dạng câu hỏi thế này làm lạnh người. Quan điểm về tình cảm của người nổi tiếng rất bị người ta dòm ngó nha nên không dễ trả lời tùy tiện. Song nói ngay không thèm nghĩ Thì tìm mọi cách chinh phục, ngủ một đêm rồi bỏ rơi chứ sao? cũng uống vài chai rồi nên cười khì khì trả lời đúng kiểu playboy với chính playboy. Nhưng Nhật Thiên chau mày khó chịu, vì hắn là dạng playboy nên gặp người như nàng hắn thật không hiểu … cô ta không đẹp, cũng không có tiền nếu không nói là nghèo ơi là nghèo, chân ngắn lại chẳng có công việc ổn định thì em có cần tốn công chinh phục không anh?- Stop! Đó đâu phải mẫu người của em. Đừng có ngồi đó nữa tiệc đang vui quá nè! uống hết ly cocktail rượu rồi ra nhảy với mấy em người mẫu. Tiệc ồn ào đông vui, nhạc ầm ầm cùng ánh đèn đầy màu sắc náo nhiệt. Vài cô gái đến làm quen, hắn thậm chí không chút hứng thú mới lạ rồi vội đi vào trong nhà lấy điện thoại ra. Từ hôm ở viện dưỡng lão cũng đã mấy ngày chắc gọi cho nàng sẽ ổn thôi. Nhật Thiên đắn đo cuối cùng cũng Uyên dùng chân xem điện thoại “dỏm” của mình tiếng chuông người lạ gọi đến, xem xong nàng đá thẳng chân điện thoại đi vào góc không hề làm cái điện thoại dỏm suy suyễn, thậm chí tiếng chuông gọi đến vẫn ầm ầm. Nàng tự lẩm nhẫm chửi hắn ta dai quá thì Diệu Minh Ai gọi sao pà không bắt máy?- Không có gì quan trọng đâu. Mau ăn đi lẩu sôi rồi nè!Nàng háo hức mở nắp nồi lẩu hải sản để cho rau vào. Bốn đứa ăn lẩu cùng vài lon bia thật là ấm cúng. Diệu Minh nghe mùi đã thấy thèm nhưng cũng chóng cằm nói với nàng…- Pà đang nghèo còn đãi bọn tui ăn lẩu nữa là sao?- Hay chị Uyên túng thiếu quá nên định ăn một bữa cuối cho đã để tự vẫn luôn! – Bé Tài, em trai Tấn Phong cười ha hả nói khiến Thục Uyên liếc Tự vẫn cái đầu em. Bộ nghèo không cho chị mày ăn sao?Nàng đè đầu thằng nhóc, bé Tài la làng nhưng anh hai không cứu. Thật ra từ nảy đến giờ không nghe Tấn Phong nói năn gì cả. Thục Uyên và Diệu Minh nhìn mặt anh chàng xanh mét, trán lấm tấm mồ hôi có vẻ chịu Trông anh không khỏe hả anh Phong? – Nàng lo lắng Thục Uyên nấu hơi cay nhưng ngon mà làm gì anh cay đến nhăn như khỉ vậy!? – Diệu Minh cũng thêm vào vì chưa từng thấy Tấn Phong biểu hiện tệ hại như vậy trước mặt Thục Anh không sao, không phải là do em nấu không ngon Uyên… – Phong nói không nổi, bé Tài đã nhanh nhảu nói thay anh Anh hai đau bụng từ hôm qua rồi! Em hỏi ra sao cứ nói không cần uống thuốc!Cả bọn nghe vậy hơi lo. Đột nhiên mặt Phong trắng nhợt muốn ngất đi vì quá đau làm cả bọn hoảng loạn. Thục Uyên lúc ấy chẳng còn nghe chuông reo hay ai gọi đến nữa vì lo chở Phong đi bệnh viện. Trong căn phòng trọ của nàng, tiếng chuông gọi tới thật là hiu quạnh cứ như đầu dây bên kia có người đang vô cùng hụt đến hỏi lần nữa vì Nhật Thiên sau khi tự gọi không được đã chạy đi mượn nhờ điện thoại gọi thử lấy “hên”. Nhật Thiên thật tức muốn chết…- Sao? Điện thoại của anh gọi có được không Richard?- Được! Nhưng cô ta không bắt máy. Cô gái đó… em tức chết đi mà!- Cô nào mà dữ dội vậy? cũng tò mò thật vì người như Nhật Thiên lại rãnh rỗi đi tán gái cũng là không tầm thường rồi. Nhật Thiên giật lấy ly rượu uống cho hạ hỏa. Thục Uyên nghĩ mình là ai lại không bắt máy tổng giám đốc như hắn chứ. Chê hắn nghèo không được nên ghét vì hắn quá đẹp trai hay sao?Bên kia hồ khói trắng nhạt như sương theo máy phả nhẹ trên mặt hồ sáng ánh đèn khiến mọi người càng khoái chí. cùng Nhật Thiên nhìn lại, tiệc đang đến lúc đỉnh điểm náo nhiệt. Và Nhật Thiên ho ngay một cái rồi nhói lên ôm vội ngực. Tay hắn buông điện thoại của xuống làm ông anh xoay chính cũng quăng vội ly nước, vỗ trên lưng Nhật Thiên, mặt cũng hoảng loạn theo…- Đừng nói em chưa hết cái bệnh đó nha Thiên?- … khói…Thuốc của em anh Khang… – Nhật Thiên thều thào, nhanh chóng vì thở không được nên mặt đỏ lên. không phải chưa từng bị Nhật Thiên dọa trò này nên cũng bình tĩnh giải Tắt khói! Nhanh lên…Mọi người thấy khẩn trương tắt liền máy tạo khói. Tiệc vui dừng ngay không ai dám nhúc nhích. chưa kịp bước đi bước nào vào nhà tìm thuốc cho thì Nhật Thiên đã ngã xuống. ôm đỡ người thằng em lên cảm giác khốn đốn hệt ngày xưa…- Thiên… Đừng làm anh sợ! Mở mắt ra đi nếu không anh hô hấp nhân tạo cho em đó!Mắt rưng lệ vì lo. Nhưng Nhật Thiên vẫn giơ tay tán mặt ông anh trước khi ngất hẳn. Ý chí quả cương liệt, Nhật Thiên không muốn lại bị hô hấp nhân tạo cho như cái ngày định mệnh mất nụ hôn đầu vào tay lúc chỉ 9 tuổi đầu ngây vậy, dù rất muốn dùng thân mình cứu thằng em nhưng vẫn chọn cách… gọi xe cấp cứu đến thôi.——— ———-Tấn Phong nằm trên giường bệnh sau ca mỗ, tuy còn xanh xao nhưng vẫn cười nghe Thục Uyên trách móc…- Anh đó, đau ruột thừa mà còn cố ăn lẩu cay của em! Tính báo hại em sao?- Anh đâu biết là đau ruột thừa đâu!Phong cười trừ, không dám nói vì sợ không ăn lẩu nàng sẽ giận nên nhịn đau. Dù sao bù lại giờ cũng có Thục Uyên bên cạnh nuôi bệnh khi Phong còn nằm lại hồi sức. Nàng mỉm cười nói…- Anh ngủ thêm đi cho mau khỏe thì em mới tha cho anh!Phong cười mệt do vừa mổ xong cũng còn hơi ê ẩm. Có Thục Uyên bên cạnh chăm sóc làm Phong hạnh phúc quá trời rồi. Tài thì đi học, hai anh em không dám báo cho cha mẹ ở nhà lo lắng nên việc chăm sóc chính thuộc về kẻ thất nghiệp như nàng. Diệu Minh có vẻ rất khuyến khích Tấn Phong nhân cơ hội này tiến tới nhưng Phong sợ mất cảm xúc được nàng quan tâm ân cần như vậy nên im Uyên nhìn Tấn Phong đã ngủ mới rời đi mua ít sữa và trái cây. Tâm tình của nàng đang rất tốt. Khi đó có người bỏ tay vào túi áo pijama, bộ dạng thong dong nghe tiếng khóc rỉ rỉ của bên đầu bên kia…~ Anh xin lỗi…~ Nín! Đàn ông gì mà khóc kiểu đó. Fan quên anh bỏ dép bây giờ!? – Nhật Thiên nhăn nhó nói nhưng cũng cười vì hiểu ông anh mình quá mà.~ Quản lí không cho anh hủy tour diễn ở nhà chăm sóc em. Hôm qua em nằm một đóng làm anh tưởng em “tiêu” rồi đó Thiên!~ “Tiêu” cũng tại anh. Tiệc tùng phun khói bậy bạ không àk. Em cũng khỏe rồi tại bác sĩ chưa cho về thôi, anh vào nuôi em thì lại có scandal nữa.~ Anh sẽ mua đồ tẩm bổ cho em khi về chịu không em yêu của anh!?~ Ghê quá đi biến thái!Nhật Thiên tắt điện thoại ngăn tự hối lỗi sướt mướt nữa. Trong bộ dạng áo bệnh nhân của bệnh viện, hắn đi lòng vòng còn hơn du khách. Trong lúc rãnh rang thế này hắn lại tự nhớ đến nàng. Rốt cuộc là cô gái đó dám không bắt máy, giờ hắn vẫn ấm ức gọi lại thử cho vừa gọi đã nghe tiếng chuông điện thoại của ai đó sau lưng. Nàng không bắt máy cũng như tiếng chuông kia kêu suốt không ngừng. Nhật Thiên ngoảnh lại và giật mình. Cả nàng cũng ôm luôn bịch trái cây vì bị dọa khi đùng thấy cái bản mặt của hai đang cùng trong thang máy nhưng không ai nhận ra đến khi hắn gọi nàng không thèm bắt Nhật Thiên đập loạn vì có chút run khi đang nhớ lại gặp Cô làm gì ở đây?- Còn anh… Áo đó bộ anh bệnh hả?Nàng nhìn áo đồng phục cho bệnh nhân suy đoán khiến hắn hết hồn. Dù có là minh tinh đẹp trai không ai sánh kịp cũng bị lưu mờ trong kiểu áo tàn tạ này huống chi hắn. Nhật Thiên có chút mất phong độ nhưng vẫn lên giọng gượng nói…- Làm gì có! Còn cô… không phải là vào thăm tôi chứ?Gã này mới chối không bệnh lại hí hửng khi nghĩ nàng vào thăm thiệt khiến nàng nói không nên lời. Nhật Thiên cũng không cần quan tâm nàng thấy mình trơ trẽn ra sao vì trong lòng khá vui khi gặp Thục Uyên nhìn thấy mặt hắn đã ghét gần chết rồi. Nàng lè lưỡi tỏ thái độ xem thường hắn khi trả Xì… tui đâu có rãnh vậy? Anh bệnh ra sao tui cần biết làm gì nói chi đi thăm bệnh. Tức cười!?Cô gái này thiệt là dễ dàng khiến hắn tức điên cũng như thích thú hơn. Thục Uyên chỉ cố làm ngơ, mắt chờ thang máy mau chóng đến tầng Phong đang nằm. Khổ nỗi thang máy trong bệnh viện rộng vừa giường chuyển bệnh và có tốc độ chậm hơn hẳn khiến nàng bực mình không muốn đứng chung lâu với gã nọ tí Nhật Thiên đã mìm cười chóng tay lên thành thang máy trước mặt nàng khiến nàng đơ ra. Hắn mỉm cười mang chút “tà ác” làm nàng bước lùi một Chúng ta quả là không gặp không được!? Cô thấy có đúng là duyên phận hay không? – Lời hắn làm nàng ớn lạnh sống lưng vội Duyên phận cái đầu anh!? Anh là xui xẻo ám tui thì có!- Gì mà xui xẻo chứ, chúng ta thế này phải gọi là…Nhật Thiên tán tỉnh chưa xong thì thang bỗng dừng đột ngột thật nhẹ nhàng, sau đó đèn tắt tối thui. Đèn dự phòng mất điện sáng mờ bật lên ngay sau đó. Cả hai cứng đơ không tin là xui xẻo thật nhưng có vẻ thang không hoạt động thiệt rồi. Thục Uyên sợ lắm khi hắn còn gõ gõ xung quanh phân tích…- Có lẽ mất điện rồi!- Anh đúng là xui xẻo ám tui… – Giọng nàng đã rất run vì sợ khiến hắn cười khoái Giờ cũng biết sợ rồi sao?Thang mau chóng sáng đèn chớp tắt nhưng chưa đi xuống được bao nhiêu lại mất điện ngừng lần nữa. Nhật Thiên loạng choạng phải giữ thành hộp thang máy mới đứng vững. Nhưng hắn đờ đẫn ra ngay vì nàng sợ quá đã bíu ríu níu áo hắn. Nhật Thiên nhìn nàng trong ánh đèn chập choạng đang sợ hãi không khác những cô gái bình thường càng thấy dễ thương hơn. Hắn sướng run, tay không do dự ôm gái này càng gần càng thấy hứng thú. Cảm giác ôm một một cô gái chân ngắn không ngờ lại tuyệt hơn ôm những cô người mẫu rất là nhiều. Người nàng vừa mềm vừa nhỏ, ôm vào thật là thích. Nàng thì vẫn chưa nhận thức ra yêu râu xanh đang ở bên, thang lại có chút di động sụp nhẹ khiến nàng càng níu cứng áo hắn. Cho đến khi đèn sáng lại, Nhật Thiên thản nhiên khuyến khích…- Ôm chặt chút nữa sẽ ổn thôi!Nàng mở mắt ra liền sau đó mới hết hồn nhận ra vòng tay cùng vẻ mặt dâm tặc của hắn khi ôm mình lúc nàng sơ hở không chú ý. Thục Uyên tức điên, có chút bối rối xấu hổ nhưng vẫn cố đẩy người hắn ra. Thang máy lại đi chầm chậm khi hai đứa dằn co ôm Còn không buông tay tui đá anh đó!- Dễ gì bỏ ra. Do cô tấn công tôi trước làm chi. Đàn ông chỉ chiều theo những gì phụ nữ muốn thôi!- Đồ dâm tặc!Thục Uyên lấy chân đá mạnh vào chân hắn như lời đã nói. Hắn ngớ ra, buông tay ngay, mặt tái dần rồi ngồi bệt ra tự ôm bàn chân trái mang dép vải. Bộ dạng thật là tồi tệ nha. Phải nói mặt hắn vô cùng đau khổ nhưng nàng không chút thương tâm. Còn cho là hắn giả vờ nữa. Cửa thang mở, nàng vô tư bước ra lè lưỡi Cho chừa cái tội sau này đừng có “dê” tui!- …chân… chân tui!- Đừng có làm bộ. Tạm biệt, tui đi luôn đây!Nàng nói giọng khí thế là vậy nhưng mặt hắn vẫn nhăn nhó không đứng lên nổi dù thang máy từ từ đóng lại. Lúc ấy nàng có cảm tưởng từ đâu rơi xuống cho nàng một món nợ vô cùng nặng nề. Hình như là hắn không có giả vờ là bác sĩ nhìn phim X-quang rồi xoay qua nhìn hai cô cậu trẻ. Mặt nàng trông thê thảm còn hơn cả nạn nhân nữa khi nghe kết Nứt xương hai ngón chân giữa cần cố định và hạn chế đi lại chừng hai tuần rồi tái đất quay cuồng trước mặt nàng. Nhật Thiên ngồi bên ngoan ngoãn nhìn nàng đứng dậy khẫn trương cứ như không tin lời bác sĩ…- Nứt xương thật hả bác sĩ? Tui chỉ đá nhẹ anh ta thôi mà! – Bác sĩ nhìn nàng, không hề bị dọa, thậm chí còn trả lời nhẹ Hôn yêu lên má cũng trật quai hàm nói gì tới đá yêu chứ!- Tui và anh ta có yêu đương gì đâu!Nàng gào lên giải thích vì bị gán ghét uất ức khiến Nhật Thiên ngồi bên không nhịn nổi cười. Và hắn nói khiến nàng xoay lại liếc giận gần chết…- Hì… yêu hay không cô cũng phải chịu trách nhiệm với tui thôi!Nàng thề không có gã nào nứt xương chân lại mang cái vẻ mãn nguyện, xấu xa như hắn. Nếu biết dù sao cũng xui thì nàng đã đá hậu cho hắn tuyệt tử tuyệt tôn luôn rồi. Nhưng có khổ tâm thế nào hậu quả này cũng là nàng nóng tính gây ra, trách nhiệm trên thân thể hắn nàng vẫn phải chịu thôi. Kết lại là chỉ vì nàng quá xui.——— ———–- Anh dậy rồi hả? – Thục Uyên bước vội vào phòng không ngờ chỉ vì gã khốn “gian xảo” đó mà mất hết nửa ngày trời. Tấn Phong nói có chút giận Sao em nói sẽ ở cạnh lúc anh ngủ mà!?Phong ngủ cũng rất lâu, dậy đã 2-3 tiếng đồng hồ nàng mới trở lại. Mặt Thục Uyên se lại tối sầm đem bịch trái cây ra Tại em đi mua trái cây cho anh gặp phải kẻ bất lương Hả? – Phong nghe làm sao hiểu nổi chứ. Nàng cố hạ cơn tức trong lòng cười nói lại Hì… ý em là gặp bạn cũ. Anh đói rồi ăn cháo nha!Nghe nàng quan tâm Tấn Phong lại mỉm cười vui vẻ. Nàng còn tận tình đút cháo cho khiến Phong cũng hơi ngại nhưng vui lắm. Song chưa được bao lâu gã chết tiệt kia lại gọi cho nàng. Nàng đoán chắc chỉ có thể là hắn ta gọi nên không thèm bắt máy. Phong nhíu mày lại vì mặt nàng cứ như là không nghe thấy tiếng Uyên thật muốn giết chết hắn ta và thủ tiêu luôn cả điện thoại của hắn lúc giấu xác vì quá ghét. Tấn Phong nói…- Em nghe máy đi lỡ đâu quan trọng!- … anh chờ em xíu nha!Nàng gượng cười sau đó lén xoay đi nghe điện thoại. Và giọng Nhật Thiên như đứa trẻ hư hỏng gào lên khi nàng vừa nghe máy.~ Tui muốn ăn nho! Cô đi đâu vậy hả? – Nàng có cảm tưởng mình ghét hắn là duyên số từ tận kiếp trước, ghét đến mức không thể diễn tả nổi.~ Đi đâu kệ tui. Nằm yên đó đi còn ăn nho cái gì chứ?Giọng nàng trả lời thật là cay đắng, nghiệt ngã rõ ràng không chút quan tâm hắn sống chết ra sao. Ấy thế mà hắn vẫn bình tĩnh trả lời cay độc không thua gì nàng.~ Cho cô năm phút nữa không đến thì đừng trách sao luật sư của tôi kiện cô tội gây thương tích cho người vô tội!~ Vô tội!? Anh dê tui mà! – Thục Uyên thở hắt ra vì tức gã này quá nhưng hắn vẫn nói tỉnh rụi.~ Ai dê ai trước hả? Đến ngay cho tui!Phong ngồi trên giường nhìn sắc thái trên mặt nàng cũng không khỏi lo lắng. Tay Thục Uyên run lên muốn bóp nát cái điện thoại nếu có sức vì quá tức. Và dù lòng không hề muốn nàng cũng phải cố gượng cười xoay nói với Tấn Anh ăn từ từ, em chạy đi đây chút xíu sẽ quay lại ngay!- Ừhm!- Em sẽ về ngay thôi!Phong nhìn theo, cũng hơi lo không biết nàng ổn không. Thục Uyên chạy bán sống đến dãy phòng bệnh vip vì lo hắn ta sẽ gọi luật sư thật. Ai chứ mấy kẻ nhà giàu toàn có luật sư dữ dội không ta đang nằm trên giường chân gác cao, xem tivi bộ dạng sung sướng khi nàng đến. Vừa thấy nàng hắn hết nhàm chán ngay…- Cô phải ở bên chăm sóc tôi suốt chứ!?- Bộ tui ở bệnh viện này để hầu mình anh sao? Sau giờ chiều nếu rãnh tui mới tới chổ anh chỉ muốn chăm sóc anh Phong, còn hắn ta chỉ vì nàng làm hắn nứt xương chứ cũng không muốn dây dưa làm gì. Nhật Thiên ngồi dậy tròn mắt Cô còn chăm sóc ai nữa sao? Người đó có thể quan trọng hơn tui sao? – Giọng Nhật Thiên ngây thơ cứ như hắn là hoàng đế vậy khiến nàng buồn cười không chịu Tất nhiên là hơn rồi! Đừng có gọi điện nữa nếu không thì chết với tui!Thục Uyên giải quyết xoay liền xoay đi. Nhật Thiên cảm thấy rất tức vì mình “không quan trọng” đối với nàng. Hắn nói theo cứ như hờn dỗi trẻ Tui sẽ không ăn uống gì nếu cô không ở đây! – Nghe thế Thục Uyên xoay lại nói Tốt! Như thế cái chân mới mau lành!- Cô… Sao cô lạnh lùng quá vậy?Nàng đi luôn mặc hắn la lối trong phòng. Hắn tức lắm vì bị đối xử như loại con trai nhà nghèo – xấu xí không ai thèm vậy. Và nàng, nhất định hắn sẽ chinh phúc được nàng mới thõa lòng “hứng thú” đó bé Tài đi học về sẽ vào thay nàng chăm sóc anh trai. Diệu Minh cũng vào thăm không quên trêu chọc Tấn Cả ngày được Thục Uyên chăm sóc sướng quá nha anh Phong!- Trông em còn vui sướng hơn anh nữa đó Diệu Minh!Phong chỉ cười đáp lời vì biết Diệu Minh lại chọc mình. Thục Uyên trở lại cùng dĩa trái cây mới gọt cho mọi người. Nói là mua cho Phong tẩm bổ nhưng vừa mổ nên anh chàng chỉ biết cười nhìn ba đứa tranh nhau ăn. Dù nàng trong hoàn cảnh tồi tệ thế nào, có bạn bè bên cạnh giúp nàng vượt qua Tài ở lại, nàng cùng Diệu Minh đi về mai sẽ lại đến bệnh viện. Diệu Minh vừa đi vừa rên với 8 giờ 45 rồi, tui đói quá! Chúng ta ghé đâu ăn rồi về luôn Uyên!- Pà mới nói mấy giờ? – Nàng giật mình hét toán lên làm Diệu Minh cũng ngơ Sao vậy?- Tui phải đi đây một chút, pà về tự ăn mì đi!- Tối rồi còn đi đâu nữa cái pà này!?Diệu Minh gọi theo nhưng nàng cắm đầu chạy trở vào bệnh viện. Cái gã Nhật Thiên đó tuy không quan trọng nhưng nàng không thể nào bỏ mặt. Nàng chạy trở lại phòng bệnh có chút hơi sợ hắn ta không ăn uống gì thật… nhưng vừa tới đã đơ gã Nhật Thiên đó tuy không quan trọng nhưng nàng không thể nào bỏ mặt. Nàng chạy trở lại phòng bệnh có chút hơi sợ hắn ta không ăn uống gì thật… nhưng vừa tới đã đơ Thiên đang ngồi gặm đùi gà rán, một ly coca cỡ lớn nhìn thấy nàng liền muốn nghẹn. Mặt Thục Uyên se lại không thể xấu Anh sẽ không ăn uống gì nếu tôi không ở đây là vậy sao? – May là nàng cũng sớm không tin lời hắn rồi. Nhật Thiên cũng cáu mày trả 9 giờ tối rồi còn gì, tui đói muốn chết. Ai biết cô có trở lại hay không? Nếu tui bị quên sẽ đói chết ta nói giận hờn làm nàng tự dưng thành kẻ có lỗi. Quả thật thì nàng quên hắn ta thật nhưng dù gì hắn cũng đã ăn rồi còn than thở cái gì không biết. Nàng cũng đành nói chuyện dễ nghe chút Đói sao không ăn cơm hay cháo cho dễ tiêu? Thứ này dầu mỡ không tốt đâu!- mua cho tôi! Ăn cháo mới không khỏe vì chỉ nước với gạo có gì bổ Thiên vốn ăn uống tùy tiện không kén chọn, quan trọng là ngon thôi nên tốt hay không hắn chẳng quan tâm. Song nàng nghe rồi, mắt lập tức sáng rỡ nhào đến khiến hắn giật mình…- đã đến đây hả?Vẻ mặt nàng tươi hơn hoa khi nhắt đến thôi, trong khi hắn ta ngồi ngay trước mặt nàng chẳng quan tâm gì. Nhật Thiên thấy hơi tức Anh ấy gọi gà rán mang đến. Loại ca sĩ nổi tiếng vì scandal như thế đâu dám đi đâu tùy tiện!? – Giọng Nhật Thiên khi dễ thần tượng làm nàng tức lên cải Anh ấy hát hay, diễn giỏi mới nổi tiếng bằng tài năng!- Tui bực mình rồi đó nha. Giờ muốn cải lộn về với tui hả? Tui là bệnh nhân Thiên vừa nói vừa tự vỗ ngực xem nàng có dám lớn tiếng nữa hay không nhưng Thục Uyên bĩu môi Anh thì có chổ nào giống bệnh ngoài cái chân què. Ăn đi tui về đây. Mai tui sẽ nấu cháo cho anh đừng ăn mấy món thế này nữa!Nhật Thiên nghe nàng nói rồi còn tưởng mình nghe nhầm. Lòng hắn như có pháo hoa mừng rỡ, tràn đầy sức sống hỏi vì sợ không chính Cô sẽ tự tay nấu cháo cho tui thật hả? – Nếu biết nàng sẽ chu đáo như vậy thì hắn đã sớm đưa chân cho nàng đá rồi. Nhưng Thục Uyên nói không chút ngần ngại, phủ Nấu cho người khác tiện nấu dư cho anh ăn chung thôi!Hạnh phúc của hắn tắt ngay lập tức không ngờ nàng nỡ tàn nhẫn như vậy. Hắn lại tức lên nói…- Cô nghĩ tui là ai lại đi ăn đồ thừa?- Đâu phải thừa, tui nấu hai phần ăn. Nếu anh không thèm vậy thì thôi. Bye! – Nàng cũng chẳng quan tâm đến hắn nhiều, nếu hắn không ăn thì càng tốt chứ Thiên nhìn nàng quay đi lập tức nhỏm dậy trên giường gào lớn…- Ai nói tui không ăn chứ con nhỏ này!? Tui ăn đó!Hắn ta la làng đến cả ngoài hành lang còn nghe khiến nàng nhăn nhó đi vội kẻo ai đó thấy mình vừa bước ra từ phòng đó. Bộ dạng hắn ta cũng khá chửng chạc không ngờ trẻ con như vậy. Suy đi nghĩ lại nàng cũng vui vẻ đi về, ít ra thì đâu có ai hoàn hảo. Tội nghiệp hắn bị nàng đá ra nông nổi vậy thì nấu cho hắn ăn một bữa cũng bù Minh sáng ra nhìn nàng nấu cháo liền hỏi Chỉ mình anh Phong thôi sao nấu nhiều vậy Uyên?- Àh… có người quen cũng đang nằm viện nên tiện thể nấu luôn thôi!- Pà đúng là rảnh ran vô công rỗi nghề! – Diệu Minh thẳng thừng nói khiến Thục Uyên cáu mày Tui xử pà bây giờ!?Diệu Minh lè lưỡi chạy trước. Nàng lại nhìn nồi cháo đang sôi rồi lén thở dài thật dài. Quả đúng là nàng đang thất nghiệp và rãnh rỗi. Cứ tình hình này nàng thật không dám nhìn cuộc đời còn dài phía trước nha.….Nhật Thiên nhìn tô cháo nóng vừa được múc ra tỏa mùi đã thấy rất ngon rồi. Ăn được đồ phụ nữ nấu cho chưa từng làm hắn vui như thế. Mắt hắn chớp chớp còn chút hoài nghi…- Cô nấu thật đó hả?- Chứ ai nấu? Ăn đi cho nóng, đến trưa tui sẽ quay lại! – Xem như hoàn thành nhiệm vụ, nàng muốn đi đến chổ Phong ngay thì Nhật Thiên lại Không đút cho tui ăn sao? – Mặt hắn còn hơn trẻ con vòi vĩnh khiến nàng đanh giọng trả Có gãy tay dùng chân ăn còn được nữa đó! Tự ăn đi!Thục Uyên thật là lạnh nhạt, sau khi lớn tiếng cũng bỏ đi luôn làm hắn không khỏi chán nản. Trên đời còn loại con gái như nàng thật là “quý hiếm”. Dù sao cũng có cháo ăn, anh chàng hí hửng ăn thử ngay quả nhiên không thất vọng chút nào vì vị ngon tuyệt. Chẳng hiểu sao lòng hắn vui lắm dù có phải là nàng ân cần chăm sóc hắn Nhật Thiên cũng khá tò mò nàng đang chăm sóc người nào trong bệnh viện Đi ra ngoài khỏe hơn trong phòng bệnh nhiều! – Phong cười nói khi nàng đi cạnh dìu rất cẩn Anh mới mổ không nên đi nhiều quá. Ngồi chơi xíu thôi đó!- Anh thấy khỏe thật rồi mà!Thục Uyên đỡ Tấn Phong ngồi xuống ghế ở vườn cây trong bệnh viện. Nàng lấy nước cho Phong uống, cả hai đang vui vẻ cười nói thì một người chống nạn đi tới. Dáng vẻ khập khiễng vẫn hùng hồn của Nhật Thiên thật dọa người. Cô nàng có muốn dắt Tấn Phong chạy cũng không kịp trong khi mắt hắn ta sáng rực nhìn dò xét Tấn Phong. Và hắn chẳng khách sáo khi đến và hỏi Bạn trai của cô hả?Hắn tốn công đi lòng vòng cả buổi với chân đau cuối cùng cũng biết ra nàng nuôi bệnh ai. Tấn Phong không biết gì khi bị hắn đem ra soi xét từ đầu đến chân. Tấn Phong cũng sáng sủa dễ nhìn, tướng tá cũng không đến nỗi tệ, quan trọng là đàn ông lại gần nàng như vậy nha. Nàng thì nổi khùng la Chân thế còn đi nhiều lỡ lâu lành thì anh tự nuôi anh đi à!Nàng thật không muốn “chăm sóc” hắn ta lâu hơn nữa nên rất lo cho chân hắn nha. Tấn Phong là người vốn điềm đạm, tuy chưa từng gặp qua Nhật Thiên, cũng không vì thái độ lỗ mãng của hắn mà mất lịch sự. Phong cười cười rồi xoay hỏi Đây là bạn em hả Uyên?- Làm gì có!? Anh chờ em chút nha…Vừa cười nói với Phong nàng vừa đứng lên đẩy người Nhật Thiên đi. Hắn bực mình vẫn xoay lại nhìn cho rõ mặt Tấn Phong và hỏi…- Cô sao không trả lời tui!? Anh ta là gì của cô?- Anh mới là cái gì mà muốn tra hỏi tui này nọ? Đi nhanh lên!Nàng cố nén giận kéo Nhật Thiên đi nhanh kẻo Tấn Phong sẽ sinh nghi. Nhưng Phong đã sinh ra lo lắng vì xưa nay nàng chưa từng gần chàng trai nào cả. Khi đã đủ xa, hắn không chịu đi, nàng cũng không đẩy hắn Chân đau, tui không đi nữa! – Mặt hắn nói đau có bác sĩ mới tin còn nàng không bao giờ nha nên nói cộc Vậy thì đi về ngủ đi cho hết đau!- Rốt cuộc gã đó có phải là bạn trai của cô không?- Phải hay không liên quan gì đến anh chứ!? Biến!Nhật Thiên tức anh ách nhìn nàng nỡ đi luôn. Hắn tự chống nạn đi về lầm bầm chửi rủa con nhỏ chân ngắn như nàng. Nếu nàng có bạn trai hay không đúng là không có liên quan nhưng hắn thấy rất bận tâm. Nhật Thiên cũng không hiểu sao lại tức như thế này nàng hối hả chạy trở lại, nhìn Tấn Phong chỉ biết cười trừ. Phong cũng làm như không mấy chú tâm nhưng hỏi rất muốn Anh chàng hồi nảy… em quen ra sao thế? – Tuy bộ dạng Nhật Thiên đang sa sút trong áo bệnh nhân nhưng cũng không phải tệ hại. Chính vì thế Phong thấy lo. Nàng cười cười giả Hắn hả? Chỉ là sếp của chị Ngọc Hân thôi!- Sếp của Ngọc Hân sao thân với em như thế? – Tấn Phong nôn nóng muốn gặn hỏi lại không dám làm quá nhưng nàng cũng không muốn nói…- Có thân gì đâu tại em làm cho chân anh ta… ra như vậy thôi!Nàng không muốn nói dối song càng nói càng nhứt cả đầu cùng mối quan hệ luẩn quẩn với Nhật Thiên. Tấn Phong giật mình la Em làm người ta gãy chân???- Đâu!? Chỉ nứt xương thôi. Wow! Thời tiết hôm nay đẹp thật anh Phong nhỉ!?Thục Uyên đánh trống lãng muốn Tấn Phong quên đi. Dù chưa thông suốt nhưng thấy nàng không muốn nói, Phong không dám hỏi nữa. Sau khi đưa Phong về phòng, nàng lại chạy sang chổ Nhật ta nằm trên ghế tựa phòng bệnh cao cấp với phong thái quý tộc nghỉ ngơi để xem tivi. Nàng chán nản trong lòng nhưng cũng phải “chịu trách nhiệm”…- Tui mua cơm cho anh nè! Ăn đi!- Không thèm! – Nhật Thiên gắt giọng làm ngơ. Nàng ở đây chăm sóc trai, hắn quyết không tha cho vẻ giả tạo ngây thơ của nàng. Thấy vậy Thục Uyên thờ ơ Vậy tui về đây!Hắn nhìn qua thấy nàng thật muốn bỏ đi nên nhanh chóng bật dậy. Chẳng thể nào hờn dỗi với loại con gái khô khan như Không biết nói thêm câu nào hay năn nỉ tui ăn hả?- Muốn ăn còn ở đó làm bộ thật khó coi! – Nàng thẳng thắng nói làm hắn ê mặt. Dù sao mặt Nhật Thiên cũng khá dày rồi nên gào lên Sao cô đối xử với tui khác xa gã ban nảy vậy?Nói đi nói lại hắn chỉ muốn cô gái này mê hắn một chút, ngọt ngào một chút cho hắn thõa lòng. Song nàng vì không như vậy mới khiến hắn làm nhiều trò nhục nhã đeo bám người Tui với anh bộ thân lắm sao? Anh Phong là hàng xóm, là anh trai giúp đỡ tui hơn hai năm rồi không thể xếp chung loại vô duyên như anh!Nàng cũng không hiểu sao mình cứ phải tốn thời gian vào gã này nhưng thật là hắn ám nàng quá. Nhật Thiên có chút tỉnh táo lại khi nghe nàng nói. Hắn hỏi Là hàng xóm thôi sao?- Phải! Anh ấy trọ với em trai, còn thêm một cô bạn, chúng tui ở cùng một sân thượng vô cùng thân thiết như gia đình. Anh tự biết bản thân anh không thể so sánh với anh ấy rồi đó!Nàng chỉ đang cố cho hắn thấy người nàng muốn quan tâm nhiều là anh Phong chứ không phải hắn. Nhưng Nhật Thiên ngơ ngác hỏi lại có vẻ rất bất Cô thậm chí không có nhà, chỉ ở trọ thôi sao?Giọng hắn kinh ngạc cứ như không tin nổi còn có một xã hội “trụy lạc” như vậy. Thục Uyên cũng mím môi vì mình ngốc quá, nói nhiều ra với hắn làm chi cho chuốt nhục. Hắn giàu có thế nào nàng biết rồi vậy mà nàng còn ở đó vạch “áo cho người xem mông” Ừh! Tui ở trọ đó. Thuộc tầng lớp thấp đâu có được giàu như anh! – Giọng nàng nén giận trả lời. Hắn càng ôm trán không tin Ôi trời! Mình đã tán tỉnh một cô gái không có nhà ở thật sao?Cả tiêu chuẩn tệ hại nhất về phụ nữ của hắn, nàng cũng không đủ sức vượt qua hỏi sao Nhật Thiên không bị tổn thương tâm lí. Thấy thái độ khinh người của hắn như vậy nàng quẳng hộp cơm lên bàn rồi quay Tự ăn cho chết luôn đi đồ khốn!Thục Uyên còn luẩn quẩn gần hắn thêm cũng hộc máu chết vì tức thôi. Nhật Thiên nhìn nàng muốn đi liền suy nghĩ. Nàng “thảm” như vậy hắn thật không ngờ nhưng cảm giác hứng thú với nàng lại cho hắn ngạc nhiên hơn. Hắn là thích vẻ chua chát, lạnh nhạt của nàng khi đối xử với mình. Hắn đứng lên gọi lại…- Nè! Tầng lớp thấp! Ai cho cô đi như vậy? Phải đỡ tui qua ăn chứ!?- Anh mới gọi ai là tầng lớp thấp? – Tóc nàng muốn cháy bùng lên thành hắc hỏa vì tức nhưng hắn thản nhiên cười đáng Thì cô nói chứ ai? Nhanh lên! Đỡ tui ngay đi!Nhật Thiên giang tay như đứa trẻ, chân đau giơ ra như cố ý cho nàng thấy tội lỗi của nàng. Thục Uyên run lên, lòng tức lắm nhưng vẫn phải trở lại. Hắn cười hài lòng dù biết nàng không toàn tâm làm. Nàng muốn chao đảo vì hắn cao đã đành, còn dựa hết cả vào nàng. Hắn cố lê từng bước thê thảm mới chịu và hỏi đầy tò Mẹ cô hình như mất rồi, thế còn cha thì sao?- Không có luôn… Anh rốt cuộc là có bước hay không hả?- Vậy cô có học hết phổ thông hay giữa chừng bỏ học theo trai?Đến đây nàng không kiềm nén nổi, hất tay hắn khỏi vai mình rồi nói lớn giọng…- Anh muốn gây sự đánh nhau với tui đúng không?- Đâu có! Tui muốn biết chắc mọi tệ hại của cô thôi. Chắc cô cũng là người ở đáy cùng xã hội này rồi đó haha…Kiềm chế. Kiềm chế. Nàng suy nghĩ như vậy nhưng không thành công. Hắn ta chọc nàng đến vậy nàng có phải là tiên phật đâu mà nhịn tức. Thế là Thục Uyên xô hắn ra, Nhật Thiên loạng choạng khi nàng nói…- Tui thế đó còn anh bộ hay lắm sao, đồ vô duyên?- Chờ đã…Nàng bỏ đi, Nhật Thiên đang chưa vững vẫn cố bước theo níu lấy giỏ nàng nên hụt chân. Chân đau lật ngang một bên cái “rắc”, hắn té xuống sàn cái “rầm”. Nàng chưa bước khỏi cửa đã nhíu mày nghe tiếng động thật không muốn xoay người nhìn lại hậu quả phía cuộc hắn ta định ám nàng hết bao nhiêu xui đây?Hai cô cậu trẻ lại ngồi ngoan ngoãn không nói năn gì khi bác sĩ lắc đầu xem phim x-quang vừa chụp. Bác sĩ cũng đau đầu lắm, vội nhìn cả hai nói rất chân thành khuyên bảo…- Cô cậu bớt yêu nhau để chân anh ta lành chứ!?- Tui và anh ta không có yêu nhau thưa bác sĩ!Nàng giận đỏ mặt cố giải thích lần nữa nhưng Nhật Thiên bĩu môi nói oan Vì ai làm tui té. Vì cô chứ ai!?- Ai biểu anh níu theo tui chứ? – Giờ Thục Uyên không bình tĩnh nữa. Nàng kiếp trước rốt cuộc là nợ hắn cái gì chứ lại phải khổ thế này?Bác sĩ mặc kệ cả hai yêu hay không yêu. Tay ghi đơn thuốc và căn dặn khiến mặt Thục Uyên tối sầm quay cuồng như vũ Vết nứt gãy luôn rồi cần bó bột cố định. Trật xương cẳng chân, bong gân cổ tay, tốt nhất là hạn chế đi lại vận động một đến hai Bộ anh ta là giấy hay sao mà té cái đã bị tùm lum như thế bác sĩ?- Chẳng phải do cô không chiều chuộng mới ra vậy sao?Bác sĩ nói làm nàng nghẹn lại không nói nên lời. Số nàng quả là tận xui không ai sánh kịp. Nhật Thiên trông cái mặt nàng thảm như vậy lại càng vui vẻ hơn. Xem ra nàng muốn không chịu trách nhiệm với hắn nữa cũng không được rồi. Bạn có từng nghĩ, tại sao con người dành một đời để nhưng lại hiếm khi dành vài phần khoảnh khắc để nghĩ về kế hoạch khi mất đi? Bạn có từng tự hỏi rằng, mọi thứ sẽ ra sao nếu như bản thân bạn đột ngột ra đi? Bạn phải chuẩn bị những gì cho khoảnh khắc ấy và cho người thân của bạn? Bạn nên phản ứng ra sao nếu một người mà bạn yêu thương sắp rời xa cõi đời này và rời xa bạn? Tất cả những vấn đề phức tạp ấy sẽ được giải đáp qua tác phẩm Chết Có Kế Hoạch. Chúng ta, ai rồi cũng sẽ phải đối diện với cái chết. Rồi ta sẽ là giọt mưa, chiếc lá, con ong, sợi khói. Ta sẽ hiện diện cho nơi này một chút buồn, nơi nọ một chút vui. Và tất nhiên, Cái Chết mãi là một bí ẩn to lớn và vĩ đại mà con người luôn tìm cách trốn tránh. Thay vì sợ hãi đối đầu, Laura Pritchett lại chọn lên kế hoạch cho cái chết. Nghe thật “xúi quẩy” nhưng với Chết Có Kế Hoạch, tác giả mở toang sự thật về việc thực hành tập chết, lập một tờ di chúc để nói về những mong ước sau cùng, những điệu nhạc, lời cầu nguyện được nghe khi lâm chung sẽ phần nào giúp chúng ta ra đi thanh thản hơn. Và chắc rằng, một cáo phó được soạn sẵn kèm với di nguyện về nơi chôn cất, cách thức tổ chức tang lễ hay thậm chí là câu chân ngôn trên mộ chí ra sao cũng góp phần giúp chúng ta Chết thật “lý tưởng”. Với những bài tập thực hành đan xen trong sách cùng những mẩu chuyện sâu sắc và hài hước, đây sẽ là một món quà vô cùng ý nghĩa mà bạn có thể dành tặng cho những người thân yêu nào đang gặp khó khăn trong việc chuẩn bị cho kết thúc của họ. Cuốn sách là người bạn đồng hành tuyệt vời cho bất cứ ai muốn được gặp thần chết như gặp lại một người bạn cũ, thay vì một người lạ mặt đáng sợ để chia sẻ những điều cần chia sẻ, suy nghĩ những điều cần suy nghĩ. Để cuối cùng, chúng ta phải thừa nhận và trân quý từng giọt thời gian như một thông điệp quan trọng được nhắc đến Nhận thức rõ về cái chết để nỗ lực hơn cho sự sống! Trích dẫn hay "Chết không nhất thiết là phải đau đớn. Thuốc phiện sẽ phát huy tác dụng rất tốt trước nguyên nhân mà nó được làm ra, chính là công dụng giảm đau." "Hãy sống một cuộc đời theo cách riêng của bạn và chết theo cách của riêng bạn!" Tham khảo gồm 2 cuốn Và . 2. SƠ LƯỢC VỀ TÁC GIẢ Laura Pritchett là con người của thế giới tự nhiên, bà lớn lên và có nhìn nhận đặc biệt sâu sắc về cái chết qua những từng trải trong đời, từ người làm nghề khai quật mộ, đến người thường tổ chức các buổi Cà Phê Tử Thần và cũng từng trải qua vài lần đối diện với Thần Chết vì những đau ốm trong nhân sinh cuộc đời. Laura Pritchett sinh ngày 16 tháng 2 năm 1971 là một nhà văn người Mỹ chuyên dùng ngòi bút để viết về các vấn đề về sinh thái, bảo tồn, biến đổi khí hậu và các vấn đề công bằng xã hội, đối mặt với cửa tử. Và Chết Có Kế Hoạch Making Friends With Death là một trong 2 cuốn sách phi hư cấu của Laura Pritchett được độc giả đón nhận một cách yêu thích nồng nhiệt. Ngoài ra, bà có bằng tiến sĩ Đại học Purdue và làm công tác giảng dạy trên khắp cả nước. Khi không viết và dạy, bà thường khám phá, tìm hiểu môi trường tự nhiên bên ngoài tại miền Tây nước Mỹ. Laura Pritchett đã được trao giải thưởng PEN USA cho tiểu thuyết và nhiều giải thưởng văn học khác. Tác phẩm của cô đã xuất hiện trên Thời báo New York, Tạp chí O, Salon, High Country News, The Sun, Orion, Pinch, High Desert Journal, Lit Hub, Publisher Weekly, The Normal School, Writers on the Range, OnEarth, Brain, Teen, Mời tất cả các bạn đọc cùng bắt đầu một hành trình mang tên gọi Chết Có Kế Hoạch!Giá sản phẩm trên Tiki đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh, thuế nhập khẩu đối với đơn hàng giao từ nước ngoài có giá trị trên 1 triệu đồng..... Your browser does not support the audio element. Kế hoạch tài chính là gì? Đây là một việc mà không chỉ những người làm trong lĩnh vực tài chính ngân hàng, văn phòng cần biết mà cả mỗi cá nhân cũng nên biết để xây dựng kế hoạch cho mình. Vậy lập kế hoạch tài chính gồm những bước gì và có lưu ý gì khi lập kế hoạch cho bản thân hoặc doanh nghiệp. Bài viết sau đây sẽ vén màn mọi thắc mắc của các bạn. Việc làm Tài chính1. Tổng quan về kế hoạch tài chính Tổng quan về kế hoạch tài chính Một kế hoạch tài chính tổ chức cách bạn xử lý tiền để bạn bớt căng thẳng và thành công hơn. Thực hiện theo bảy bước sau cho dù bạn tạo kế hoạch của riêng bạn hoặc nhận trợ giúp. Để làm điều này, nhiều hoặc tất cả các sản phẩm được giới thiệu ở đây là từ các đối tác của chúng tôi. Tuy nhiên, điều này không ảnh hưởng đến đánh giá của chúng tôi. Ý kiến ​​của chúng tôi là của riêng chúng tôi. Kế hoạch tài chính là một tài liệu toàn diện bao gồm các chi tiết về dòng tiền, tiết kiệm, nợ, đầu tư, bảo hiểm và các yếu tố khác trong đời sống tài chính của bạn. Một kế hoạch tài chính tốt sẽ loại bỏ sự căng thẳng trong việc thiết lập và ưu tiên các mục tiêu, và vạch ra các chiến lược rõ ràng để đạt được chúng. Bạn có thể tự lập một kế hoạch tài chính hoặc bạn có thể nhận được sự giúp đỡ từ một chuyên gia lập kế hoạch tài chính. Bất kể bạn đi theo con đường nào, lập kế hoạch tài chính bắt đầu với bảy bước sau Đặt mục tiêu Xem tiền của bạn đi đâu Nhận được kết quả phù hợp với chủ lao động Chuẩn bị cho trường hợp khẩn cấp Tấn công nợ độc hại Đầu tư invest để thực sự tăng số tiền tiết kiệm 2. Tầm quan trọng của việc lập kế hoạch tài chính? Tầm quan trọng của việc lập kế hoạch tài chính? Kế hoạch tài chính là một kích cỡ phù hợp với tất cả. Nếu bạn không phải là kiểu DIY - hoặc nếu bạn muốn trợ giúp chuyên nghiệp để quản lý một số nhiệm vụ chứ không phải người khác - bạn không nên đi một mình. Có dịch vụ lập kế hoạch tài chính để phù hợp với mọi ngân sách. Bạn cần giúp gì? Quản lý danh mục đầu tư để giảm thiểu rủi ro, các nhà đầu tư investorthường lựa chọn các kênh đầu tư đa dạng, không "bỏ hết số trứng vào một giỏ", đầu tư vào các công cụ tài chính khác nhau từ cổ phiếu đến trái phiếu, tín phiếu, vàng hay ngoại tệ. Các cố vấn cung cấp quản lý đầu tư trực tuyến đơn giản, chi phí thấp. Các thuật toán máy tính xây dựng một danh mục đầu tư dựa trên các mục tiêu bạn đặt ra và câu trả lời của bạn cho các câu hỏi về khả năng chấp nhận rủi ro. Sau đó, theo dõi và thường xuyên, cân bằng đầu tư để đảm bảo đi đúng hướng. Nhà đầu tư có thể theo dõi đánh giá danh mục đầu thông qua việc tính toán các chỉ số như IRR, cba, b/c, p/b... Tự mình quản lý thay vì sử dụng các dịch vụ quản lý đầu tư của các công ty chứng khoán, tổ chức tín dụng, công ty tài chính sẽ tiết kiệm chi phí hơn. Lập kế hoạch tài chính phù hợp và tư vấn đầu tư toàn diện Dịch vụ lập kế hoạch tài chính trực tuyến cung cấp quyền truy cập ảo cho các cố vấn của con người. Một dịch vụ cơ bản sẽ bao gồm quản lý đầu tư tự động như bạn có thể nhận được từ một cố vấn robo, cộng tham khảo ý kiến ​​đội ngũ cố vấn tài chính khi bạn có câu hỏi tài chính khác. Các nhà cung cấp toàn diện hơn về cơ bản phản ánh mức độ dịch vụ được cung cấp bởi các chuyên viên hoạch định tài chính truyền thống Bạn phù hợp với một cố vấn tài chính con người tận tâm, người sẽ quản lý các khoản đầu tư của bạn, tạo một kế hoạch tài chính toàn diện cho bạn và kiểm tra thường xuyên để xem bạn có đang theo dõi hoặc cần điều chỉnh kế hoạch tài chính. Facet Weath, Grove và Personal Capital là những ví dụ về dịch vụ trong không gian này. Tôi cần trợ giúp chuyên môn và / hoặc muốn gặp trực tiếp một cố vấn Nếu bạn có tình hình tài chính phức tạp hoặc cần một chuyên gia về lập kế hoạch bất động sản, lập kế hoạch thuế hoặc bảo hiểm, một cố vấn tài chính truyền thống trong khu vực của bạn có thể phù hợp với dự luật . Để tránh xung đột lợi ích, chúng tôi khuyên các cố vấn tài chính chỉ thu phí là người ủy thác có nghĩa là họ đã ký một lời thề để hành động vì lợi ích tốt nhất của khách hàng. Lưu ý rằng một số cố vấn tài chính truyền thống từ chối những khách hàng không có đủ tiền để đầu tư; định nghĩa của đủ số lượng khác nhau, nhưng nhiều cố vấn yêu cầu đô la trở lên. Việc làm chuyên viên hoạch định tài chính 3. Các bước lập kế hoạch tài chính Bất kể con đường bạn đi, một bước cơ bản trong các bước sau đây sẽ giúp bạn xử lý tiền của mình. Bắt đầu bằng cách đặt mục tiêu tài chính Hiểu những gì bạn muốn đến đầu tiên. Làm cho mục tiêu tài chính của bạn truyền cảm hứng - bạn muốn cuộc sống của bạn sẽ như thế nào trong năm năm? Thế còn trong 10 và 20 năm nữa? Bạn có muốn sở hữu một chiếc xe hơi, hoặc một ngôi nhà? Có phải trẻ em trong hình? Làm thế nào để bạn tưởng tượng cuộc sống của bạn trong quỹ hưu trí? Bạn bắt đầu với các mục tiêu bởi vì chúng sẽ truyền cảm hứng cho bạn để hoàn thành các bước tiếp theo và cung cấp ánh sáng hướng dẫn khi bạn làm việc để biến những mục tiêu đó thành hiện thực. Xem tiền của bạn đi đâu Tìm hiểu về dòng tiền hàng tháng của bạn - những gì sắp đến và những gì sắp ra mắt. Một bức tranh chính xác là chìa khóa để tạo ra một kế hoạch tài chính và có thể tiết lộ những cách để hướng nhiều hơn đến tiết kiệm hoặc trả nợ. NerdWallet khuyến nghị các nguyên tắc ngân sách 50/30/20 Đặt 50% tiền lương mang về nhà của bạn cho các nhu cầu nhà ở, tiện ích, vận chuyển và các khoản thanh toán định kỳ khác, 30% cho các mong muốn ăn ngoài, quần áo, giải trí và 20% cho tiết kiệm và trả nợ. Việc làm Tài chính tại Hà Nội Nhận kết quả tuyển dụng của bạn Nếu bạn đến thăm một cố vấn, anh ấy hoặc cô ấy chắc chắn sẽ hỏi Bạn có kế hoạch nghỉ hưu do nhà tuyển dụng tài trợ như 401 k không và chủ lao động của bạn có khớp với bất kỳ phần nào trong tài khoản của bạn không. Thận trọng? Đúng, đóng góp 401 k làm giảm tiền lương mang về nhà của bạn ngay bây giờ, nhưng nó xứng đáng để đưa vào đủ để có được số tiền phù hợp đầy đủ, bởi vì trận đấu đó là tiền miễn phí. Ở đây, bạn nên đóng góp bao nhiêu cho một khoản 401 k. Hãy chắc chắn rằng những trường hợp khẩn cấp Nền tảng của bất kỳ kế hoạch tài chính nào là bỏ tiền mặt cho các chi phí khẩn cấp. Bạn có thể bắt đầu với số tiền nhỏ - 500 đô la là đủ để chi trả cho các trường hợp khẩn cấp và sửa chữa nhỏ để một hóa đơn bất ngờ không phải là một khoản nợ thẻ tín dụng. Mục tiêu tiếp theo của bạn có thể là đô la, sau đó một tháng chi phí sinh hoạt cơ bản, Xây dựng tín dụng là một cách khác để chống sốc ngân sách của bạn. Tín dụng tốt cung cấp cho bạn các tùy chọn khi bạn cần chúng, như khả năng nhận được một tỷ lệ kha khá cho khoản vay mua ô tô. Nó cũng có thể tăng ngân sách của bạn bằng cách giúp bạn có mức giá bảo hiểm rẻ hơn và cho phép bạn bỏ qua tiền gửi tiện ích. Các bước lập kế hoạch tài chính Giải quyết nợ lãi cao Một bước quan trọng trong bất kỳ kế hoạch tài chính nào Trả hết nợ lãi suất cao, độc hại, chẳng hạn như số dư thẻ tín dụng, khoản vay ngày trả, khoản vay tiêu đề và thanh toán tiền thuê nhà. Lãi suất của một số trong số này có thể cao đến mức cuối cùng bạn phải trả gấp hai hoặc ba lần số tiền bạn đã vay. Nếu bạn đang vật lộn với nợ quay vòng, khoản vay hợp nhất nợ hoặc kế hoạch quản lý nợ có thể giúp bạn gói nhiều chi phí vào một hóa đơn hàng tháng với lãi suất thấp hơn. Việc làm tài chính tại Hồ Chí Minh Đầu tư để xây dựng khoản tiết kiệm của bạn Đầu tư nghe có vẻ như là một cái gì đó cho những người giàu hoặc khi bạn thành lập trong sự nghiệp và cuộc sống gia đình. Đầu tư tài chính có thể đơn giản như bỏ tiền vào một khoản để đầu tư cho nghỉ hưu, nhà hoặc trường đại học Kế hoạch nghỉ hưu do nhà tuyển dụng tài trợ. Và kế hoạch tiết kiệm đại học. Các kế hoạch do nhà nước tài trợ này cung cấp tăng trưởng đầu tư miễn thuế và rút tiền cho các chi phí giáo dục đủ điều kiện. Các nhà môi giới trực tuyến này đã làm cho nó dễ dàng hơn - rẻ hơn - hơn bao giờ hết để xây dựng một kế hoạch tài chính và tự động hóa các khoản thanh toán, bằng cách sử dụng IRA hoặc tài khoản môi giới chịu thuế. Xây dựng bước dự phòng về tài chính Với mỗi bước này, bạn sẽ xây dựng một quỹ để bảo vệ bản thân và gia đình khỏi những thất bại về tài chính. Khi sự nghiệp của bạn tiến triển, hãy tiếp tục cải thiện quỹ tài chính của bạn bằng cách Tăng đóng góp cho tài khoản hưu trí của bạn. Đệm quỹ khẩn cấp của bạn cho đến khi bạn có ba đến sáu tháng chi phí sinh hoạt thiết yếu. Sử dụng bảo hiểm để bảo vệ sự ổn định tài chính của bạn, vì vậy một vụ tai nạn xe hơi hoặc bệnh tật không làm hỏng bạn. Bảo hiểm nhân thọ bảo vệ những người thân yêu phụ thuộc vào thu nhập của bạn. Bảo hiểm nhân thọ có thời hạn, bao gồm các khoảng thời gian từ 10 năm đến 30 năm, phù hợp với hầu hết mọi người nhu cầu của bạn. >>> Xem thêm Cuộc sống an toàn và hạnh phúc lầ điều mà chúng ta đều mong muốn. Nhu cầu mua bảo hiểm cũng đang có xu hướng gia tăng, tạo ra thêm nhiều tin tuyển dụng bảo hiểm nhân thọ, việc làm bảo hiểm đáp ứng nhu cầu việc làm của người tìm việc bảo hiểm. Điều chỉnh và phát triển kế hoạch tài chính của bạn khi bạn đi Một kế hoạch tài chính không phải là một tài liệu tĩnh nhưng là một công cụ để theo dõi tiến trình của bạn và điều chỉnh khi cuộc sống của bạn phát triển. Bạn luôn có thể bắt đầu với một dịch vụ chẳng hạn như cố vấn robo và chuyển sang lập kế hoạch tài chính trực tuyến toàn diện hơn thuê một người lập kế hoạch tài chính trực tuyến hoặc trực tiếp khi cuộc sống của bạn trở nên phức tạp. Tuyển dụng Trên đây là tất cả những gì bạn cần biết về kế hoạch tài chính là gì. Vậy bạn đã có cho mình một kế hoạch tài chính hợp lý. Hoặc trang bị kiến thức liên quan đến một công việc về tài chính nào đó? Có thể truy cập ngay vào website tại đây đang có rất nhiều cơ hội việc làm dành cho bạn liên quan đến các công việc văn phòng và tài chính. Đây chính là nơi giúp bạn thể hiện hết khả năng chuyên môn của mình cũng như kỹ năng xây dựng kế hoạch tài chính được áp dụng hợp lý. Từ khóa liên quan Chuyên mục Tác giả Pé Chồn Present Định dạng Sách PDFSố trang 317 Lượt xem/nghe 89 Lượt đọc 33Lượt tải 12 Kích thước 893 KB Tạo lúc Tue, 08/11/2022 1545 Thể loại TRA CỨU THẦN SỐ HỌC Xem Đường Đời, Sự Nghiệp, Tình Duyên, Vận Mệnh, Các Năm Cuộc Đời... * Họ và tên của bạn * Ngày tháng năm sinh Khoa học khám phá bản thân qua các con số - Pythagoras Pitago Độc giả có thể tìm mua ấn phẩm tại các nhà sách hoặc tham khảo bản ebook Kế Hoạch Chinh Phục Lọ Lem PDF của tác giả Pé Chồn Present nếu chưa có điều kiện. Tất cả sách điện tử, ebook trên website đều có bản quyền thuộc về tác giả. Chúng tôi khuyến khích các bạn nếu có điều kiện, khả năng xin hãy mua sách giấy. Cám ơn sự hỗ trợ, động viên để duy trì và phát triển website. Mọi đóng góp xin gửi vềNgười nhận Hoàng Nhật MinhSố tài khoản 103873878411Ngân hàng VietinBank Bài Trước Đó Bài Tiếp Theo CÓ THỂ BẠN CŨNG THÍCH Ico - Lâu Đài Trong Màn Sương Miyuki Miyabe Ideal Man, The Julie Garwood Ikigai-Đi Tìm Lý Do Thức Dậy Mỗi Sáng Héctor García Imi - Tiên Giới Chiến Zozo Hoho Incarceron Catherine Fisher Isarel - Mảnh Đất Của Những Phát Minh Vì Con Người Avi Jorisch Israel Và Con Người Do Thái Võ Văn Quân Admin Tue, 08/11/2022 1545 89 KHOA HỌC TÂM LINH Trong Thế Giới Phức Tạp, Biết Cách Thấu Hiểu Thì Mới Có Thể Sống Hoà Hợp Bên Nhau Quy Luật Cuộc Đời Nếu Bạn Giúp Người, Trời Xanh Sẽ Hoàn Lại Cho Bạn Người Trí Huệ Cao Thường Khiêm Tốn, Bậc Đại Thiện Giả Ắt Khoan Dung Học Được Cúi Đầu Mới Có Thể Ngẩng Đầu, Biết Nhượng Bộ Sẽ Không Bao Giờ Lùi Bước Ham Hư Vinh Phù Phiếm, Cuối Cùng Sẽ Bị Tham Vọng Trói Buộc Thế Gian Không Có Chuyện Bất Công, Chỉ Có Trái Tim Không Biết Thỏa Mãn Người Làm Đại Sự Trên Đời, Nhất Định Phải Có Được Phẩm Chất Lớn Đừng Nghĩ Mình Cao Quý Mà Lên Mặt, Cảm Giác Thân Phận Là Điều Tối Kỵ Nhất Khi Làm Người NHẠC CHỮA LÀNH Khám Phá Thế Giới Hoang Dã - Discovering The Wild World Dan Gibson Hoang Dã Nước Mỹ - American Wilds Dan Gibson Bản Chất Của Québec - La Nature Du Quebec Dan Gibson Mặt Trời Mọc Trên Núi - Mountain Sunrise Dan Gibson Nồng Độ Tự Nhiên - Natural Concentration Dan Gibson Vinh Quang Của Thiên Nhiên - Nature’s Glory Dan Gibson Bí Mật Của Rừng Rậm - Secrets Of The Jungle Dan Gibson Tiếng Chim Sẻ Bên Suối - Songbirds By The Stream Dan Gibson Ngắm Sao - Stargazing Dan Gibson Một Hơi Thở Của Mùa Xuân - A Breath Of Spring Dan Gibson Vòng Tay Thiên Thần - Angel’s Embrace Dan Gibson Đang Cập Nhật Top views Theo Ngày Theo Tuần Theo Tháng 6 - 100 Thế Võ Tuyệt Chiêu Karate Ted Gambordella6 - Luật Của Warren Buffett Jeremy C. Miller6 - Mindset - Tâm Lý Học Thành Công Carol S. Dweck5 - Để Trở Thành Nhà Văn Thu Giang5 - Đoạn Đầu Đài Tchinguiz Aitmatov5 - Đứa Trẻ Hư Tử Kim Trần5 - Emily Ở Trang Trại Trăng Non Lucy Maud Montgomery 6 - 100 Thế Võ Tuyệt Chiêu Karate Ted Gambordella6 - Luật Của Warren Buffett Jeremy C. Miller6 - Mindset - Tâm Lý Học Thành Công Carol S. Dweck5 - Để Trở Thành Nhà Văn Thu Giang5 - Đoạn Đầu Đài Tchinguiz Aitmatov5 - Đứa Trẻ Hư Tử Kim Trần5 - Emily Ở Trang Trại Trăng Non Lucy Maud Montgomery 504 - Đứa Trẻ Hư Tử Kim Trần173 - Mindset - Tâm Lý Học Thành Công Carol S. Dweck106 - Ếch Mạc Ngôn102 - Chiến Tranh Không Có Một Khuôn Mặt Phụ Nữ Svetlana Alexievich86 - Ăn Dặm Không Phải Là Cuộc Chiến Hachun Lynnet84 - Cái Tôi Và Cái Nó Sigmund Freud83 - Mặt Trăng Và Đồng Sáu Xu William Somerset Maugham SÁCH NÓI - AUDIO BOOKS 010000Thay Thái Độ Đổi Cuộc Đời Jeff Keller 040345Thiên Đường Có Thật Todd Burpo 073513Thói Quen Nguyên Tử Atomic Habits 042123Thông Minh Cảm Xúc Thế Kỷ 21 Travis Bradberry 020037Thuật Quản Lý Thời Gian Brian Tracy 051538Thuật Tư Tưởng Thu Giang 091023Quyển 7 Đức Phật Dạy Tu Thiền Và Công Thức Giải Thoát Nguyễn Nhân

ke hoach chinh phuc lo lem